Hai ngày sau, trời yên biển lặng, vì đây là việc nhà của Hoàng đế, nên dù người ngoài có tò mò thế nào đi chăng nữa, thì cũng không có ai dám trắng trợn lan truyền ra bên ngoài.
Chỉ có thể lén la lén lút, chờ đợi đợi chờ thông tin được truyền ra ngoài một cách nhỏ giọt thôi.
Vân Chiêu nghi bị đưa vào lãnh cung, bởi vì mấy lời lên án Khúc Hoàng hậu của nàng ta chỉ toàn là mấy lời vô căn cứ, thốt ra trong phẫn hận, không có bằng chứng thực tế gì, nên tất nhiên là chẳng hề hấn gì với Khúc Hoàng hậu cả.
Có lẽ chuyện nàng ta mất con sẽ không thể làm sáng tỏ được, giống như vụ án Thái tử bị ám sát vậy, cứ bị kéo dài mãi.
Kể từ sau dịp săn bắn mùa thu đến bây giờ, chỉ mới trôi qua có một khoảng thời gian ngắn thôi, mà thánh chỉ sắc lập Thái tử phi đã truyền ra khắp các nơi rồi.
Còn về hai nhóm tử sĩ ám sát Thái tử và Lục cô nương, lại không có ai tìm ra được manh mối gì.
Hễ là việc không có đủ bằng chứng, thì tạm thời đều sẽ bị gác lại.
Khi ấy mọi người quan tâm đến chuyện đó nhiều nên ai cũng bàn tán theo người khác vài câu, nhưng dần dần, sự chú ý của mọi người đã chuyển sang hướng khác.
Khâm Thiên Giám chọn ra mấy ngày lành tháng tốt, sau đó thì dâng lên cho bệ hạ và Thái tử lựa chọn, cuối cùng thì ngày thành hôn chính thức cũng đã được chọn ra rồi… Là vào đầu xuân năm sau.
Đây đã là ngày tốt gần nhất rồi, bây giờ đã vào đầu đông, chưa đầy mấy tháng nữa là sẽ đến ngày thành hôn, việc chuẩn bị trong cung sẽ có phần vội vã, mọi người cũng sẽ bận rộn nhiều.
Sau khi quyết định ngày trọng đại này, từ trên xuống dưới phủ An Vĩnh Hầu trở nên bận bịu ngay. Người trong cuộc là Khúc Ngưng Hề cũng thế, ngày nào nàng cũng phải phối hợp với không ít cung nhân để làm việc.
Các nữ quan đo lường cắt may áo cưới, mỗi đường kim mũi chỉ đều được hạ xuống vô cùng tỉ mỉ, có mấy người cùng hợp lực để thêu trong vài tháng. Bên cạnh đó, còn có những thứ như là trang sức lễ nghi, nên Khúc Ngưng Hề không thể nào làm khác đi được.
Có điều, trong lúc rảnh rỗi, nàng đã thay đổi thân phận cho Ánh Sở.
Có được sự đồng ý của Bùi Ứng Tiêu, Ánh Sở có thể đi theo Khúc Ngưng Hề tiếp mà không cần mang thân phận Ngân Bình nữa.
Về phần cái người tên là Ngân Bình này, họ nói với bên ngoài là đích thân nàng ta đã cầu ân điển với chủ tử, không muốn theo tiểu thư vào cung mà muốn tìm người nào đó ở bên ngoài để lập gia đình.
Cửa cung thâm sâu như biển, có vô số tiểu cung nữ đã ở trong đó cho đến khi trở thành những ma ma già, thế nên, việc có vài người không muốn vào cung cũng là chuyện rất đỗi bình thường.
Không ai nghi ngờ gì trước việc Ngân Bình rời đi, chỉ cảm thán tiểu thư thiện tâm vì đã thành toàn cho nàng ta.
Có lẽ người lưu luyến nàng ta nhất chính là Ngân Hạnh, nàng ấy cảm thấy, khoảng thời gian này Ngân Bình trở nên dễ gần và thân thiện hơn trước rất nhiều, sao bây giờ lại muốn đi kia chứ?
Có điều, nàng ấy đã nhanh chóng buông xuống được, bởi vì Ánh Sở mới tới cũng là người cực kỳ dễ gần.
Ngày hôm đó, Khúc Ngưng Hề đi đến viện của Hồ lão phu nhân.
Lão phu nhân đưa cho nàng một chiếc rương nhỏ điêu khắc bát tiên, nói đó là bí mật dành cho nàng.
Ngoài mặt, tổ mẫu và cha mẹ đều sẽ cho một phần của hồi môn, mà cho riêng là đồ nằm ngoài định mức, sẽ phải giấu giếm những người khác.
Khúc Ngưng Hề mở ra xem, đồ trang sức bằng vàng bằng ngọc chất đầy trong rương, chỉ toàn là những vật có giá trị.
Tổ mẫu, đây là…
Hồ lão phu nhân nói:
"Nhà chúng ta không có quá nhiều tranh sách cổ cho cháu, không thực tế bằng vàng bạc, ngày tháng ở trong Đông Cung sẽ ra sao thì cũng không có ai dám nói chắc được, cháu mang thêm nhiều một chút để phòng thân đi."
Khúc Ngưng Hề nghe vậy thì do dự không thôi, đây đều là đồ lão phu nhân tích góp, thế mà bây giờ bà lại cho nàng hết.
Hồ lão phu nhân lại nói:
"Nói thật cho cháu biết, vốn dĩ ban đầu ta muốn để lại cho Tam lang cơ, nhưng Tam lang lại còn nhỏ quá, cũng chưa thấy được là sau này nó sẽ có triển vọng hay không và sẽ phát triển đến đâu, nếu không chuẩn bị thêm chút tài sản cho nó thì thật sự là ta không thể yên lòng…"
Cả Hầu phủ này đều là của Tam lang mà vẫn còn sợ là chưa đủ nhiều cơ đấy! Bà thở dài, lại nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!