Ngày mừng thọ của Thái hậu dần đến gần, Tôn ma ma nhắc nhở Khúc Ngưng Hề phải chuẩn bị một phần quà thật ý nghĩa.
Trước kia nàng là thần nữ, quà chúc thọ chọn theo quy định là được, nhưng bây giờ thì chuyện đó đã bắt đầu khác đi rồi.
Còn chưa qua cửa nhưng đã mang thân phận Thái tử phi rồi.
Quà mừng thọ nàng tặng cho Thái hậu phải dụng tâm hơn một chút.
Khúc Ngưng Hề cảm thấy rất đau đầu, gần đây, Tôn ma ma dạy bảo nàng trở nên nghiêm khắc hơn, để tránh cho ngày nào đó nàng đến Đông Cung lại không biết phép tắc.
Nàng cũng biết là Đông Cung không giống nhà bình thường, nàng phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Nhưng, dù có là như thế, dù nàng có tự thuyết phục chính mình thế nào, thì bao sự xao động trong lòng cũng không thể biến mất chỉ sau một thời gian ngắn được.
Trong khoảng thời gian dưỡng thương này, nàng đã nhận được không ít thư.
Trong đó có cả thư của Đinh Tuyết Quỳ và Vương Cẩm Ý, người trước thì cảm thấy vui thay cho nàng, điện hạ là đóa hoa cao ngạo lạnh lùng của Đại Hoàn, ai hái được thì hoa là của người đó!
Khúc Ngưng Hề không tiện kể cho người khác nghe dáng vẻ của Bùi Ứng Tiêu lúc ở riêng với nhau như thế nào, chỉ có thể nhận lời chúc phúc này và cảm ơn nàng ấy.
Mà người sau, là Vương Cẩm Ý, lại nói rằng hắn ta sẽ thiêu hủy thư từ qua lại, bảo nàng hãy yên tâm, hắn ta sẽ không gây thêm phiền phức cho nàng.
Mặc dù thực chất hai người không có tư tình gì cả, nhưng Khúc Ngưng Hề vẫn cảm thấy xúc động trước sự cẩn thận này của hắn ta.
Tất cả không có nếu như, cuối cùng thì bọn họ cũng không có cách nào đến bên nhau được.
Khúc Thiền Nhân và Khúc Doãn Thiệu cũng đã tới Hồi Thanh Uyển mấy chuyến, nhao nhao cảm thán rằng không ngờ nàng lại sắp làm Thái tử phi rồi.
Khúc Thiền Nhân nói rằng, đám bạn cùng học của nàng ấy vô cùng tò mò và hâm mộ nàng, Thái tử điện hạ quá đẹp, dù hắn có không phải là Thái tử đi chăng nữa thì cũng có rất nhiều tiểu cô nương muốn gả cho hắn.
Hoặc cũng có thể nói là, nếu hắn mà không phải là Thái tử, e là chỉ đi dạo ngoài phố thôi thì cũng sẽ có nguy cơ bị quý nữ nhà ai đó trói lại rồi bắt đi.
Khúc Thiền Nhân nói:
"Vào tiệc mừng thọ của Thái hậu, chắc chắn là Đại tỷ tỷ sẽ gặp phải Nhã Bình Quận chúa, tỷ phải cẩn thận một chút."
Khúc Ngưng Hề vô cùng bất ngờ: Sao các muội biết…
"Biết Nhã Bình Quận chúa làm khó Trịnh cô nương và Lục cô nương ấy hả? Chuyện này đã truyền đi khắp nơi rồi!"
"Ai truyền những chuyện này ra ngoài thế?"
Khúc Ngưng Hề hỏi.
Khúc Thiền Nhân lắc đầu đáp:
"Ai mà biết được chứ, mấy người ngoài kia thích"tuyên truyền
"mấy cái tin đồn thất thiệt như thế này lắm, họ còn nói Đại tỷ tỷ…"
Nói về ta thế nào?
Khúc Ngưng Hề không nghe thấy Ánh Sở nhắc đến.
Khúc Thiền Nhân bĩu môi một cái rồi nói:
"Nói là khuôn mặt của tỷ bị thương đến nát ra cả rồi, điều này khiến cho Thái tử không thể nào không cưới tỷ về, chắc chắn là do kẻ nào đó đố kỵ với tỷ nên mới cố ý tung tin đồn thất thiệt thế này!"
Khúc Thiền Nhân không suy nghĩ quá phức tạp, nàng ấy cũng không cho rằng chuyện Khúc gia gả đến Đông Cung là một chuyện
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!