Khúc Ngưng Hề không cần phải nghe ngóng quá nhiều bên phía phủ Đại Trưởng Công chúa. Vì người có ác ý lớn nhất với nàng chính là Minh Họa.
Cả ba vị trong cung kia, người nào nàng cũng phải đề phòng.
Cũng may, vì ở Thượng Kinh xảy ra nhiều chuyện nên lão thái thái của phủ An Vĩnh Hầu đã quyết định hồi kinh trước thời hạn.
Ban đầu nói là đến khi vào thu, nhưng bây giờ chỉ mới là cuối mùa hè thôi, lão thái thái đã không thể đợi thêm được nữa.
Bà chỉ sợ rằng, nếu còn không ra mặt nữa thì cung Phù Đan và phủ An Vĩnh Hầu sẽ gây chuyện đến long trời lở đất mất thôi.
Thái hậu nương nương và lão phu nhân đi đến núi Bạch Dân cùng nhau, thấy bà nóng lòng muốn về nhà như thế nên cũng dứt khoát hồi kinh sớm theo.
Cũng không sớm hơn thời hạn là bao.
Thời tiết nóng bức này còn chưa qua, từ núi Bạch Dân, hai người đi đường thủy về thẳng Thượng Kinh, không ngồi xe mấy nên không quá vất vả, cả chặng đường khá thuận lợi.
Với rất nhiều người, tin tức hai bà hồi kinh vô cùng hợp ý nguyện.
Khúc Hoàng hậu nhanh chóng xin bệ hạ cho phép bà ta được xuất cung nghênh đón.
Một người là mẹ chồng, một người là mẹ ruột, hợp tình hợp lý, bên cạnh đó, bà ta còn có thể mượn cái cớ này để được xóa lệnh cấm túc.
Thiên Khánh Đế niệm tình Hoàng hậu có lòng nên cũng gật đầu chấp thuận, giữ lại mặt mũi và trả lại tự do cho bà ta.
Thái hậu hồi cung, dù sao thì cũng phải có người giúp đỡ sắp xếp công việc, theo bà ta tận hiếu.
Vào ngày đón hai người, phủ An Vĩnh Hầu và Khúc Hoàng hậu cùng đi đón, Khúc Ngưng Hề cũng nằm trong hàng ngũ này.
Không phải là cảnh tượng
"mắt lớn mắt nhỏ lạnh nhạt nhau", càng không đỏ mặt lời qua tiếng lại, hai người vẫn là cô cháu, vẫn chu toàn phép tắc.
Nghi giá của Thái hậu nương nương rất long trọng.
Đầu tiên là mọi người bái kiến Thái hậu, rồi sau đó mới đến đón đến Hồ lão phu nhân.
Thái hậu rất vui vẻ. Tính ra thì cũng đã gần một năm không gặp, từng ngọn cây, cọng cỏ ở Thượng Kinh cũng đã đủ để khiến bà ta thấy nhớ.
Bà ta cho lão phu nhân về nhà thu xếp ổn thỏa chuyện nhà, rồi lại vào cung nói chuyện với Hoàng hậu sau.
Tuy Thái hậu rời kinh, nhưng cũng không phải là không biết một chút gì về những chuyện đã xảy ra trong cung.
Chính bởi vì biết, nên bà ta mới về sớm theo.
Thái tử và Nhị Hoàng tử đã lớn như vậy rồi, nếu trên họ không có vị trưởng bối nào đứng ra hoà hoãn lại, thì có rất nhiều chuyện sẽ thay đổi.
Thái hậu cười ha hả mà nhìn qua gương mặt Hoàng hậu đang theo mình về cung.
Về phía phủ An Vĩnh Hầu, Chu thị đã chuẩn bị xong một bàn gia yến phong phú từ sớm. Nơi nghỉ ngơi của lão phu nhân cũng đã được dọn dẹp gọn gàng.
Sau khi sắp xếp hành lý, cả nhà cùng ngồi quanh một chiếc bàn tròn, ăn một bữa cơm đoàn viên.
Trừ mẹ con Diệp di nương, đến cả thiếp thất không có con cái cũng được ngồi vào một cái bàn nhỏ ở bên cạnh.
Hồ lão thái thái rất nhớ ba đứa bé.
Đã hơn nửa năm không gặp, đứa nào cũng cao lên nhiều.
Trong đó, Khúc Ngưng Hề là thay đổi rõ ràng nhất. Người ta hay nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!