Trên xe ngựa đi từ trong cung ra ngoài, Khúc Ngưng Hề vẫn luôn suy nghĩ về những gì mà Bùi Ứng Tiêu nói.
Trông hắn không giống như là đang nói dối.
Dù sao thì, chắc chắn là không thể xảy ra cái chuyện
"Thái tử điện hạ không thích thấy phủ An Vĩnh Hầu và Mông Thế tử kết hôn nên mới bày ra mánh khóe hòng bêu xấu người ta" như thế này được.
Nếu không phải là đang nói dối, vậy thì việc Mông Dịch Hoài đánh chết người ở trên giường là sự thật thật à?
Ở cái chỗ đặc biệt như là trên giường, có khi nào đối tượng bị đánh chết là người bên gối của hắn ta không?
Bình thường, nam nhân mười sáu, mười bảy tuổi sẽ thú thê. Nếu lần lữa đến tận mấy năm sau, thì có khi là do không đủ duyên phận, hoặc có thể là do người nhà không hối, hoặc cũng có thể là vì bản thân họ đang chờ ai đó.
Mông Thế tử cũng đã mười tám tuổi rồi mà còn chưa đính hôn, không chừng là do có thói quen tàn nhẫn gì đó nên mới bóp chết người bên gối.
Nghe nói là trên đời này có cái bệnh mộng du gì đó, nửa đêm sẽ khiến người ta mơ màng đứng dậy, đụng ai chém nấy.
Người gần nhất là người có nguy cơ gặp nguy hiểm cao nhất.
Sau khi về phủ, Khúc Ngưng Hề không dám sơ suất, tính sai A Thúc đi hỏi thăm một chút.
Chuyện đã xảy ra, tất nhiên là đã có cô nương vô tội phải bỏ mạng.
Khả năng rất rất cao là nha hoàn thông phòng hoặc người hầu thân cận đã phải gánh chịu cái kết cục bi thảm ấy.
Hạng người như thế này, tuyệt đối không thể cưới được.
Ánh Sở đứng ở một bên lặng lẽ lắc đầu, thấy nàng đã nắm sai điểm chính, nàng ấy bèn nói:
"Tiểu thư, chính thê đã qua cửa thì e là Mông Thế tử cũng sẽ biết cân nhắc đúng mực, sẽ không khiến thê tử thiệt mạng, nhưng có lẽ là sẽ sống không bằng chết."
"Sống không bằng chết?"
Phải giải nghĩa câu này thế nào mới đúng? Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Không sai… Mặt Ánh Sở trông vô cùng nghiêm túc, nàng ấy gật đầu và nói:
"Hắn ta không muốn mạng người, mà thích rút roi đánh người cơ."
Cái gì? Khúc Ngưng Hề nhướng mày, ra vẻ chán ghét mà nói:
"Ta cũng biết là có loại chủ tử thích đánh mắng người hầu một cách vô tội vạ, nhưng không ngờ…"
"Không giống như thế đâu ạ…" Ánh Sở xua tay cắt ngang lời nàng nói, nàng ấy cảm thấy mình cần phải nói rõ ra cho nàng hiểu, thế là bèn liếc nàng một cái, sau đó mới nói:
"Có loại người có cử chỉ thô bạo, thích ngược đãi nữ nhân ở trên giường…"
Thường ngày, có khi họ sẽ không tùy ý đánh mắng người ngoài đâu.
Khúc Ngưng Hề hơi sửng sốt. Ngược đãi ở trên giường á? Riêng trường hợp đặc biệt như thế này thì nàng chưa nghe ai nói tới bao giờ cả.
"Tiểu thư chưa trả sự đời. Bên cạnh người còn có Tôn ma ma sớm tối phục vụ, thì sao mà những thứ dơ bẩn này có thể lọt đến tai người cho được."
Ánh Sở bưng trà nóng đến rồi nói:
"Trên đời này ấy à, có nhiều loại người nằm ngoài sức tưởng tượng của người thường lắm!"
Tuổi còn nhỏ nhưng giọng điệu nghe không khác gì một bà cụ non cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!