Giờ Tý đã qua, thời khắc gặp ma đã đến. Từ rạng sáng đến trưa, trời sẽ không sáng, nhật thực sẽ kéo dài hơn nửa ngày.
Gió lạnh nổi lên tứ phía, trong phủ vẫn còn không ít người canh gác, tránh được cảnh hỗn loạn.
Lục Huấn Đình nhanh chóng gửi truyền âm điệp về. Hắn đã biết hai nhân trụ trong phủ, nhưng vì trận pháp đã kích hoạt nên hắn chưa thể trở về ngay lập tức được.
Hắn đang đuổi theo vua xác sống.
Trên đường phố chỉ toàn là tiếng quỷ khóc sói gào, vô cùng ầm ĩ.
Những năm trước, nỗi khi tới thời khắc gặp ma, tình hình đâu có như thế này. Sự bình yên ấy đã bị phá vỡ, tất cả đều do những trận nhãn xâm nhập vào thành gây ra sự hỗn loạn.
Trương Vạn Côn và Lôi Kính bận đến nỗi chỉ muốn phân thân, còn dân chúng bắt đầu nổi loạn.
Người dân trong thành yêu cầu đuổi hết đám người từ ngoài vào, hai bên xảy ra xung đột, thậm chí là có kẻ xuất thân Ma tộc còn dùng đến thuật pháp để đánh nhau.
Bốn phía náo loạn, đến cả phủ thành chủ cũng không còn an toàn.
Việc nhân trụ bị đóng cọc ở đây đã tạo nên một kẽ nứt, khiến âm khí tụ lại, những ma vật cấp thấp bị k1ch thích đến mất trí, liên tục ùa ra tấn công.
Khúc Ngưng Hề không có kinh nghiệm ứng phó với những chuyện này, nàng chỉ giỏi chạy trốn.
Nhưng mà, ít nhiều gì thì bây giờ nàng cũng đã tiến bộ rồi. Trước đó, khi gặp phải con mèo đen to lớn kia, nàng phải biến về nguyên hình rồi mới chạy trốn được, nhưng giờ thì đã khác xưa.
Khúc Ngưng Hề vẫn ở hình người, nàng cầm trường kiếm trong tay, sử dụng những thuật pháp mà Lục Huấn Đình đã dạy để phản công.
Tuy không thể gi3t chết được những ma vật đó, nhưng miễn cưỡng cũng tự vệ được, ít nhất là không đến mức mất mạng ngay.
Lâm Trọng Bình ở bên cạnh bảo vệ, Khúc Ngưng Hề thấy ông ra tay thì mới biết, hoá ra lão quản gia này cũng xuất thân từ Ma tộc.
Bình thường ông hay lải nhải, trông rất giống con người, chẳng có chút gì là giống Ma tộc cả.
Nhưng, Lâm Trọng Bình cũng nhanh chóng kiệt sức. Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Ông nói là, vì hồi trẻ từng trọng thương, tuy về sau cơ thể hồi phục, nhưng tu vi không còn được như trước, linh mạch tổn thương chẳng thể phục hồi lại được.
Lão quản gia cũng đã lớn tuổi rồi, sao Khúc Ngưng Hề có thể để ông ấy ngồi yên chờ chết như thế được?
Nàng lấy túi đựng đồ ra. Cái túi này không có gì khác nhưng đan dược thì có thừa.
Lục Huấn Đình sợ nàng bị thương ngoài ý muốn, nên hắn đã đưa nàng rất nhiều linh đan diệu dược.
Các hộ vệ đang nỗ lực chống đỡ trước lũ ma vật, đột nhiên, áp lực từ phía sau bỗng giảm đi đáng kể.
Không biết là ai đã vui mừng reo lên: Đại nhân đã trở về!
Khúc Ngưng Hề giật mình quay đầu lại, quả nhiên đã nhìn thấy bóng dáng Lục Huấn Đình.
Hắn vung tay, nghiền chết một đám ma vật. Thực lực chênh lệch rõ ràng như thế, nhìn bằng mắt thường thôi là thấy!
Ngay sau đó, hai nhân trụ bị rút đi, trận pháp bị phá hủy, dòng âm khí không ngừng trào ra lập tức nghẽn lại, quanh quẩn không thể thoát ra.
Kẽ nứt này bị chặn lại, phủ thành chủ ấm lên ngay, không còn ma vật nào trào ra nữa.
Lâm Trọng Bình thở phào nhẹ nhõm, thấy trời đã gần sáng, nhưng vì nhật thực nên hôm nay sẽ không có mặt trời.
Khúc Ngưng Hề vội hỏi: Vua xác sống đâu?
Chỉ cần giải quyết vua xác sống và đám kia, thì thời khắc gặp ma không còn là vấn đề nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!