Ánh Sở phát hiện ra là nàng ấy đã nghĩ lệch đi đâu mất rồi.
Với tính tình như thế kia của chủ tử, người ta khó lòng mà tưởng tượng ra nổi, dáng vẻ của ngài ấy khi sa vào nữ nhi tình trường sẽ ra sao.
Huống chi, Khúc cô nương lại còn là cháu gái của Hoàng hậu.
Nếu Khúc cô nương không phải là người thông minh, tự cho là mình đã nắm được bí mật của Đông Cung, rồi sau đó lại đi tiết lộ bí mật dịch dung của điện hạ…
Nàng sẽ bị xử lý thẳng tay.
Điện hạ tuyệt không nương tay.
Ánh Sở không hề nghi ngờ gì về điều này cả.
Mà giờ đây, có lẽ, việc nàng ấy được phái đến phủ An Vĩnh Hầu chỉ là hành động xúc động nhất thời mà thôi.
Dựa vào bản lĩnh đó của phủ An Vĩnh Hầu, thì còn lâu mới đủ tầm để điện hạ phải cài cắm người nằm vùng, quả thực nên gọi đây là được xem trọng.
Chứ vốn dĩ cũng chẳng có gì đáng để nàng ấy thám thính cả.
Cho đến khi Ánh Sở lui ra, nàng ấy cũng vẫn không nhận được chỉ thị gì rõ ràng cả. Nói chung, nàng ấy chỉ cần theo dõi sát sao bên cạnh Khúc cô nương là được, cũng không cần nhiều chuyện làm gì.
Nhiệm vụ này còn rất thoải mái nữa.
Vào Hầu phủ chưa bao lâu, Ánh Sở đã nhìn ra được rằng, Đại cô nương là người khôn ngoan, có điều, tính cách có phần hơi mềm yếu.
Nếu là những tiểu thư khuê các khác, thì có khi còn đi tranh giành tình yêu thương và sự cưng chiều với đệ đệ của mình nữa. Nhưng nàng lại có hiểu một cách thông suốt, cũng chấp nhận bỏ qua.
Đời người ắt phải tranh.
Nhất là khi chỉ mới mười mấy tuổi như thế này, thấy phụ mẫu thiên vị một người rõ ràng như thế, thì sao lại không để tâm cho được.
Vẻ không quan tâm kia… phần lớn là sự yên lặng đã thành quen chứ không phải là trời sinh vô tình.
Đại cô nương biết cân nhắc thiệt hơn, biết phải lựa chọn như thế nào.
Nếu nàng dựa vào Đông Cung thật, thì đó mới là
"Lương Cầm chọn phu quân", kiểu gì cũng sẽ đáng tin hơn cung Phù Đan.
Lúc Ánh Sở quay về, Khúc Ngưng Hề có để ý đến vẻ mặt của nàng ấy, trông có hơi tế nhị.
Nàng khẽ hỏi:
"Điện hạ có gì căn dặn?"
Ánh Sở lắc đầu: Không có.
Khúc Ngưng Hề yên tâm, không sao là tốt.
…
Trong gian phòng ở Thất Lí Túy, Đinh Tuyết Quỳ đến trễ.
Đầu tiên nàng ấy kéo tay Khúc Ngưng Hề nói xin lỗi, vẻ mặt có phần bất đắc dĩ, rồi sau đó giới thiệu Tứ cô nương Đinh gia cũng đến cùng với mình:
"Đây là Tứ tỷ tỷ của ta."
Khúc Ngưng Hề không ngại có thêm một, hai người. Nàng cũng dẫn theo đệ đệ, muội muội đến, càng đông càng vui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!