Thông tin truyện
Cho Tôi Mượn Cắn Một Miếng
--GIỚI THIỆU TRUYỆN:
- Sáu giờ sáng, ánh sáng nhạt xuyên thấu qua tấm màn nặng miễn cưỡng tiến vào trong phòng, di động đầu giường không ngừng phát ra âm thanh ‘tích tích tích’.
Người trên giường bị đánh vỡ mộng đẹp, bực bội không muốn để ý, trực tiếp lấy chăn qua đỉnh đầu, giả vờ không có nghe thấy.
Tiếng chuông di động kêu khoảng một phút đồng hồ, thanh âm mới dần dần biến mất.
Đang nghĩ tất cả đã xong, người ở trong chăn trở mình, càng vùi đầu vào trong gối tiếp tục ngủ.
Đúng lúc này, tiếng chuông di động lần thứ hai vang lên.
“Hừ.” Đan Kì Diệp không kiên nhẫn xốc chăn lên, quay đầu nhìn di động, mày nhăn lại, sườn mặt góc cạnh tinh xảo rõ ràng, một đầu tóc ngắn màu bạc cùng màu với cái gối, đôi mắt đậm màu không chớp nhìn di động, như đang suy nghĩ cái gì, một lát sau mới giơ tay xẹt qua bề mặt di động, “Ai vậy?” vừa mới tỉnh ngủ thanh âm hơi khàn khàn cùng trầm thấp.
Điện thoại vừa được kết nối, người ở bên kia hoang mang nói: “Thất gia! Sáng sớm hôm nay là lớp của lão Ban! Hiện tại đang tìm cậu, cậu nhanh chóng vào lớp học trực tuyến đi!” Rõ ràng là dùng giọng rống to, nhưng lại không có áp lực, giống như là lấy tay bịt miệng, hẳn là đang trốn thầy giáo.
- Sáu giờ sáng, ánh sáng nhạt xuyên thấu qua tấm màn nặng miễn cưỡng tiến vào trong phòng, di động đầu giường không ngừng phát ra âm thanh ‘tích tích tích’.
Người trên giường bị đánh vỡ mộng đẹp, bực bội không muốn để ý, trực tiếp lấy chăn qua đỉnh đầu, giả vờ không có nghe thấy.
Tiếng chuông di động kêu khoảng một phút đồng hồ, thanh âm mới dần dần biến mất.
Đang nghĩ tất cả đã xong, người ở trong chăn trở mình, càng vùi đầu vào trong gối tiếp tục ngủ.
Đúng lúc này, tiếng chuông di động lần thứ hai vang lên.
“Hừ.” Đan Kì Diệp không kiên nhẫn xốc chăn lên, quay đầu nhìn di động, mày nhăn lại, sườn mặt góc cạnh tinh xảo rõ ràng, một đầu tóc ngắn màu bạc cùng màu với cái gối, đôi mắt đậm màu không chớp nhìn di động, như đang suy nghĩ cái gì, một lát sau mới giơ tay xẹt qua bề mặt di động, “Ai vậy?” vừa mới tỉnh ngủ thanh âm hơi khàn khàn cùng trầm thấp.
Điện thoại vừa được kết nối, người ở bên kia hoang mang nói: “Thất gia! Sáng sớm hôm nay là lớp của lão Ban! Hiện tại đang tìm cậu, cậu nhanh chóng vào lớp học trực tuyến đi!” Rõ ràng là dùng giọng rống to, nhưng lại không có áp lực, giống như là lấy tay bịt miệng, hẳn là đang trốn thầy giáo.
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Lớp học trực tuyến
- Chương 2: Khai giảng
- Chương 3: Cho ăn
- Chương 4: Đẹp trai
- Chương 5: Đồ Nướng
- Chương 6: Trà sữa
- Chương 7: Nói chuyện phiếm
- Chương 8: Hứa hẹn
- Chương 9: Đồ ăn vặt
- Chương 10: Chạy vòng
- Chương 11: Bị thương
- Chương 12: Xem bệnh
- Chương 13: Ôm một cái
- Chương 14: Sau buổi trưa
- Chương 15: Chăm sóc
- Chương 16: Thử xem
- Chương 17: Độc tấu
- Chương 18: Bám giường
- Chương 19: Lưng
- Chương 20: Uống nước
- Chương 21: Thi đua
- Chương 22: Huyệt nói
- Chương 23: Chép sách
- Chương 24: Thu dọn
- Chương 25: Tìm đánh
- Chương 26: Nhập V
- Chương 27: Nguyên nhân
- Chương 28: Chuyện thành
- Chương 29: Chia sẻ
- Chương 30: Đường về
- Chương 31: Mẫn cảm
- Chương 32: Bữa sáng
- Chương 33: Tiêu đề
- Chương 34: Bài văn
- Chương 35: Phấn viết
- Chương 36: Bóng đá
- Chương 37: Hẹn
- Chương 38: Cơm chiều
- Chương 39: Sinh bệnh
- Chương 40: Mang dày
- Chương 41: Truy tìm
- Chương 42: Uống rượu
- Chương 43: Tính sổ
- Chương 44: Mẹ ruột
- Chương 45: Trò chơi
- Chương 46: Động dục
- Chương 47: Khắc khẩu
- Chương 48: Chỉ yêu
- Chương 49: Thích
- Chương 50: Kết thúc