Editor: Chanh
Trời đã về khuya, cửa xe mở toang để ánh đèn đường khẽ hắt vào, lướt nhẹ qua mi mắt gầy.
Hướng Ca cau mày, cả người còn rụt về trong tránh đi ánh sáng.
Cô lười biếng ườn người về trước, mắt cũng không chịu mở:
"Anh đi đi, đừng lo cho em."
Chu Hành Diễn híp mắt cười một cái.
Anh thấp giọng Ừ khẽ:
"Thế anh lên đây, để cửa xe cho em thế nhé, thông gió."
Thanh âm nhàn nhạt:
"Hoặc tối ngủ có buồn thì tiện đi."
Nói đoạn, Chu Hành Diễn im bặt.
Một giây, hai giây, ba giây.
Có tiếng bước chân chậm rãi từ gần đến xa, cuối cùng là tiếng khóa cửa bị mở, rồi sau đó kết thúc bằng tiếng đóng cửa xe.
Thế giới lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Hướng Ca:???
Đi thật rồi à?
Cô khó tin mở mắt ra, quay đầu nhìn ra ngoài xem.
Chu Hành Diễn nghiêng người dựa vào cửa xe, dù bận vẫn ung dung nhìn cô.
!
Động tác Hướng Ca ngừng lại, chậm rãi yên lặng ngả người về sau, chớp chớp mắt: Hồi nãy em vừa mơ.
Chu Hành Diễn nhướng mày:
"Mơ gì? Mơ thấy anh đi lên rồi à?"
!
Hướng Ca chậm như sên bò xuống xe, Chu Hành Diễn hai tay xách hai cái vali đi theo sau, hai người đi thẳng lên nhà, vừa vào trong, Hướng Ca đã đá giày qua một bên, nằm phịch xuống sofa.
Nửa ngày sau, cô mới vặn người ngồi dậy, với tay kéo cái gối ôm vào ngực:
"Khoan đã, sao lại lừa em tới ngủ nhà anh rồi?"
Chu Hành Diễn đẩy vali đến bên cạnh, đầu cũng không ngẩng:
"Trong ngăn kéo giữa dưới tủ TV."
Hướng Ca khoanh chân ngồi trên sofa, nghiêng người về trước hỏi: Gì cơ?
"Sổ đỏ nằm trong ngăn kéo ở giữa tủ TV, nếu em thích thì có thể biến nó thành nhà của mình." Anh suy nghĩ một lát,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!