Chương 17: Bị Cướp Mất Vị Hôn Phu 17

Trình Diệp không bình thường tựa hồ chỉ có lúc gặp Tô Bạch Duệ mới xuất hiện, chờ đến công ty, cùng Tần Túc ở chung tuy rằng còn có chút không tự nhiên, nhưng cậu đã không có mãnh liệt như vừa nãy, không coi Tần Túc như bệnh độc mà cách xa trăm mét.

Chỉ như cái đuôi nhỏ khéo léo đi theo phía sau Tần Túc.

Tần tổng khỏe.

Tần tổng.

Đang là giờ làm việc, người đi tới đi lui nhìn thấy Tần Túc đều là cung cung kính kính lui qua một bên, mới chào hỏi, Trình Diệp phân biệt ra được sự kính nể và sùng bái trên mặt bọn họ không phải là bởi vì thân phận địa vị của Tần Túc, mà là mị lực cá nhân của hắn.

Nam nhân này, mặc dù đứng trong đống rác, cũng chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể thu hút ánh mắt của người khác, lóe sáng đến mức chọc mù mắt.

Cảm thụ phía sau bên phải truyền đến ánh mắt nóng bỏng, Tần Túc sửa sang lại áo, thậm chí lộ ra đồng hồ bản limited ở tay, lấp lánh dưới ánh mặt trời——

Trình Diệp: ! Yên lặng xoa xoa mắt chó của mình.

Không phải không có ai dùng ánh mắt tò mò đánh giá cậu, dù sao —— làm việc với bên hợp tác, năm nào cũng có rất nhiều, nhưng Tần tổng xưa nay không dẫn bạn đến công ty, trong lúc nhất thời nhân viên trên dưới công ty bùng nổ tán gẫu!

"Các chị em, nhìn thấy không, Tần tổng ngày hôm nay dẫn theo một đứa nhỏ đến công ty!"

"Đứa nhỏ? Quả nhiên đã ngầm kết hôn sao? Tôi thất tình!"

Thất tình +1

"Đứa trẻ chắc mười sáu, mười bảy mười tám tuổi gì đó, Tần tổng dù có thiên phú dị bẩm cũng không sinh ra nổi [mỉm cười]"

"Chắc là em trai, tôi nhớ tiểu thái tử gia đang học cấp ba, tuổi tác trùng khớp!"

"Sách, trước khi đi làm phải trang điểm, ai mang son môi, cho tôi mượn dùng mau mau!"

"Thôi đi, tôi đã thấy tiểu thái tử gia, người này —— không phải!"

"! Ta có một suy đoán lớn mật."

"Làm càn! Phỏng đoán lung tung, ảo tưởng sức mạnh sẽ bị sét đánh!"

Tôi cũng vậy.

"Không phải nói Tần tổng có một người thanh mai trúc mã, con dâu nuôi từ bé sao, sẽ không phải là —— bà chủ đến thị sát đó chứ!"

Sợ hãi. jg

Trình Diệp thông qua 666 nhìn đủ loại kiểu dáng bát quái của quần chúng, mím mím môi, đáy lòng âm thầm có tính toán.

Nguyên lai Tô Bạch Duệ đã duỗi móng vuốt đến công ty, nếu cũng đã nhiều tiểu tỷ tỷ biết cậu là con dâu nuôi từ bé của tổng tài, làm sao có thể không biết chính chủ!

666: ! Tô Bạch Duệ lúc đó đã tính toán, vốn là muốn bất tri bất giác, để người xung quanh đều nghĩ bọn họ là tình nhân, sau đó chậm rãi ám muội, hiện tại —— đột nhiên không kịp chuẩn bị liền bị chọc thủng màn che.

Theo tính cách của Tần Túc, sợ là muốn triệt để tránh hiềm nghi rồi!

Cơ hội nước ấm luộc con ếch Tô Bạch Duệ đến rồi!

Đông —— Trình Diệp rơi lệ uông uông bưng trán, lên án nhìn Tần Túc đột nhiên phanh xe: Tần đại ca!

"Tại sao cứ luôn ngẩn người?"

Nói xong lại cảm thấy ngữ khí mình đông cứng, khá giống trách cứ, Tần Túc vẫn là lần đầu tiên nghiền ngẫm từng chữ một mình nói ra như vậy, có chút mất tự nhiên giơ tay sờ sờ gáy cậu,

"Choáng váng rồi sao, còn muốn khiêu chiến hạn cuối hay không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!