"Đến lúc không đậu đại học, tiền cũng hết, ông sẽ chỉ như múc nước bằng rổ mà thôi."
Ngay cả ba mẹ cũng muốn bỏ cuộc.
Mỗi lần đều nói.
"Thành tích mày như này thì đỗ nổi đại học không?"
"Không nổi thì khỏi học cấp ba đi, học trên thành phố một năm cũng đâu ít tiền."
...
15
Ông nội đều nhảy dựng lên mắng họ.
"Im miệng, chỉ còn một năm nữa thôi, dù thế nào cũng phải để nó thi đại học đã."
"Với cả phần lớn đều tiền là của tôi bỏ ra, mấy người không có quyền lên tiếng."
...
Năm lớp 12, ông nội tìm được một bài thuốc Đông y.
Bệnh viện có thể sắc thuốc rồi đóng gói sẵn.
Mỗi lần uống chỉ cần hâm nóng cách thủy.
Hàng tháng tôi đều phải đến khám một lần để kiểm tra và kê đơn thuốc mới.
Kinh nguyệt vẫn không đều.
Có khi hai tháng không thấy, có khi một tháng lại đến hai lần.
Nhưng hầu như trong vòng hai tuần có thể tự hết.
Tình trạng đau bụng cũng được cải thiện phần nào.
Có thể coi là đã có hiệu quả điều trị.
Tôi cũng nghe theo lời khuyên của bác sĩ.
Khi học thì tập trung cao độ, ra sức hết mình.
Đến lúc cần nghỉ ngơi thì chắc chắn phải nghỉ.
Tuyệt đối không thức khuya dậy sớm, tiêu hao sức lực trước thời hạn.
Mỗi ngày tôi đều ăn một bát trứng hấp, cách một ngày lại ăn món mặn.
Chỉ khi dinh dưỡng đầy đủ, đầu óc mới minh mẫn được.
Tiết kiệm tiền bây giờ chính là đang phung phí công sức nhiều năm qua.
Tôi như miếng bọt biển khô cằn, ra sức hút nước từ đại dương kiến thức.
Muốn bản thân ngậm nước no căng, chỉ mong trên bàn cân đại học, nặng thêm một chút, rồi lại thêm một chút nữa.
Ai nấy đều đang cố gắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!