"Ông bán mười gốc bách trong nhà đi rồi!"
Người nông thôn quan trọng chuyện tang lễ, lúc đó đều là thổ táng, quan tài cũng tự mình đóng.
Mười gốc bách trong nhà đã gần hai mươi năm, là chuẩn bị để đóng quan tài cho ông nội.
Tôi lo lắng: Nhưng đó là...
Ông nội cười:
"Ông sẽ sống đến trăm tuổi, bây giờ trồng cây vẫn kịp."
"Hơn nữa, người c.h.ế. t rồi bọc chiếu rồi chôn cũng được." Ông nhìn tôi với ánh mắt hiền lành lại dịu dàng:
"Cả đời cháu còn dài, tất nhiên việc chữa bệnh cho cháu quan trọng hơn."
Lần này chúng tôi rút kinh nghiệm, tìm đến một bệnh viện lớn chính quy, khám với bác sĩ chuyên khoa.
Bác sĩ chuyên khoa giữ ông lại nói chuyện rất lâu.
Lúc bước ra, ông cúi đầu.
Nhìn thấy tôi đang ngồi bên ngoài, ông lại mỉm cười với tôi:
"Bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng, cháu đừng lo."
"Khi cháu lớn hơn, mọi thứ sẽ tốt lên."
Từ đó trở đi, mỗi khi ông tiết kiệm được một khoản tiền, ông lại vội vàng đưa tôi đi khám.
Khám Tây y rồi khám Đông y.
Uống thuốc Tây rồi uống thuốc Đông.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Nhưng tình trạng sức khỏe của tôi không cải thiện nhiều.
Ở trường học, tôi cũng được đối xử đặc biệt.
Không cần tham gia lớp thể dục, những việc như xách nước, lau kính cũng không đến lượt tôi.
Tôi nhận được thư của Tiểu Địch.
Cô ấy đang làm việc ở nơi khác, có một đồng nghiệp cí tình trạng giống tôi, cô ấy nói người đó đang dùng một bài thuốc dân gian rất hiệu quả nên đã chép lại gửi cho tôi.
Tôi cũng nhận được quà mà Lý An gửi cho tôi.
Một con thỏ bông mềm mại.
Cậu ấy nói:
"Tối ôm nó ngủ ấm lắm đấy."
Tôi vẫn là người ít nói nhưng khi gặp vấn đề không hiểu, tôi sẽ mạnh dạn hỏi giáo viên, hỏi Lưu Đồng.
Tôi hỏi tất cả những người có thể hỏi.
Ở đây toàn là người thông minh, tốc độ học tập rất nhanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!