Sau khi sắc xong, ông đổ vào bình giữ nhiệt, đạp xe hơn một tiếng đồng hồ mang đến cho tôi uống.
Tất cả những loại thuốc đó đều đắng ngắt, không có ngoại lệ.
Sau khi uống xong, ông đều cho tôi vài viên kẹo bạc hà.
Những viên kẹo trái cây màu vàng hình thoi, bên ngoài bọc một lớp đường trắng.
Rất ngọt, rất mát lạnh.
Là loại kẹo ngon nhất tôi từng ăn.
Giờ nghĩ lại, năm lớp 9 là năm tôi nỗ lực nhất suốt cả cuộc đời.
Có lẽ các bài thuốc dân gian của ông đã phát huy tác dụng, có lẽ trời cao thương xót người khốn khổ như tôi.
Năm lớp 9, kinh nguyệt của tôi tương đối đều đặn hơn.
Mặc dù mỗi lần vẫn kéo dài hơn mười ngày, nhưng chỉ phải tiêm cầm m.á. u ba lần.
Và cũng hiếm khi làm bẩn quần áo nữa.
Mỗi tuần ăn hai con gà ác, mặt tôi cũng có chút hồng hào.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ngay cả Lý An cũng nói:
"Bành Linh, cậu có vẻ mập hơn chút rồi đó."
Cậu ấy giơ tay ra so sánh:
"Cũng cao hơn nữa, sắp đến vai mình rồi."
7
Lúc đó tôi là bạn nữ thấp bé nhất lớp.
Lý An luôn nói cậu ấy có thể nhấc bổng tôi lên bằng một tay.
Vì tinh thần tốt hơn, đầu óc minh mẫn chưa từng có, cộng thêm không còn lo sợ bị quấy rối, hiệu suất học tập cũng tăng lên rõ rệt.
Kỳ thi giữa kỳ, tôi đạt hạng 5 toàn khối.
Đây là thành tích chưa từng có trước đây.
Nhưng tôi vẫn thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy mình vẫn ở xưởng may.
Bị những bộ quần áo đầy chỉ thừa bó chặt.
Tôi cắt mãi cắt mãi nhưng chỉ thừa ngày càng nhiều.
Mỗi lần tỉnh dậy, tôi đều rất hoang mang.
Không biết việc hiện tại được tiếp tục đi học, là mộng hay thực?
Nhưng tôi biết rất rõ một điều.
Một khi tôi lơ là, một khi tôi thụt lùi, những sợi chỉ vĩnh viễn không cắt hết kia, sẽ là cái kết mà tôi không thể thoát khỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!