Hoa Hoa nói tôi nói nhảm quá nhiều.
Thế là tôi đổi bút danh, bắt đầu lại từ đầu.
Đến cuối năm nhất, tôi nhận được khoản nhuận bút tiểu thuyết đầu tiên trong đời.
20
Ba trăm đồng.
Bốn trăm, rồi năm trăm, sau hai tháng, tác phẩm của tôi được đề cử.
Tháng đó, nhuận bút thu được tận ba ngàn.
Lúc đó tôi còn tưởng trang web nhầm lẫn, ngốc nghếch chạy đi hỏi biên tập viên.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tôi đoán cô ấy đã cố nhịn không trừng mắt mà nói với tôi: Lên được vị trí đề cử này, nhuận bút là được chừng như thế.
Từ tháng đó trở đi, nhuận bút của tôi đã có bước tiến lớn.
Kiếm được nhiều hơn cả làm gia sư.
Viết tiểu thuyết tương đối tự do hơn so với thời gian làm gia sư.
Đến kỳ nghỉ hè năm nhất, vừa hay học sinh đã tốt nghiệp cấp hai, tôi liền nghỉ việc gia sư.
Về nhà sớm.
Lần này tôi không gọi điện trước, để khỏi phải khiến ông nội chờ đợi.
Về đến nhà, ông đang ăn trưa.
Trong gian nhà lớn, ông ngồi một mình lẻ loi.
Một bát cơm trắng, một đĩa dưa chuột trộn.
Đó chính là bữa trưa của ông.
Ông cúi đầu ăn vội miếng cơm, ăn được vài miếng lại thở dài thật dài.
Mắt tôi lập tức đỏ hoe.
Tôi gọi một tiếng: Ông ơi.
Ông ngẩng phắt đầu lên, nhìn thấy tôi liền dụi mắt, rồi đứng bật dậy.
"Linh Linh về rồi hả? Ăn cơm chưa?"
"Đói không, ông đi làm thịt gà nhé!"
"Đàn gà ác ông bắt sau Tết, giờ ăn được rồi."
"Nếu cháu đói, trong phòng có sữa bác cháu tặng dịp lễ, ông cất riêng để dành cho cháu đấy."
Ông bận rộn vào bếp, tôi vào phòng tìm hộp sữa.
Đồ ăn vặt xếp ngay ngắn trên đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!