Bây giờ đã qua giờ cao điểm, Điền Miêu Miêu vội vã gọi xe đến, cô sợ mình đi trễ một chút thì tiền lương trong hai tháng sẽ bay đi mất.
Nhóm bảo vệ quyền lợi của nhân viên vẫn đang livestream tình hình ở hiện trường, ông chủ đã cố tình tới khách sạn vào buổi tối, tưởng rằng không có ai nhưng kết quả vẫn bị đám người nằm vùng ở đây bao vây, thậm chí còn có người còn giơ cả tấm biểu ngữ lên nữa.
Khi Điền Miêu Miêu đuổi tới khách sạn thì ông chủ đang bị dồn vào trong góc, không biết là ai quá phấn khích mà còn cầm cả loa hét lớn.
Tình huống này đột nhiên làm Điền Miêu Miêu nhớ tới cảnh tượng Lăng Sấm được người ta tỏ tình ở chợ đêm hôm trước, nhưng đương nhiên là tình hình ở khách sạn lúc này náo nhiệt hơn nhiều.
Ông chủ bị bao vây bởi một nhóm người, đầu tóc và quần áo đều lộn xộn hết cả lên, lại còn có thêm nhiều người giơ điện thoại lên chụp hình ông ta như vậy nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Miêu Miêu, cô tới chưa vậy?"
Giản Khoan nhắn tin cho Miêu Miêu, khi thấy cô đang tới đây thì vội vàng vẫy tay với cô.
Điền Miêu Miêu đi tới, hỏi thăm anh ta:
"Tình hình bây giờ thế nào rồi? Tổng giám đốc Vương đã đồng ý trả lương chưa?"
"Đồng ý rồi mà họ còn chặn ông ta ở đây sao?"
Điền Miêu Miêu ngó đầu ra nhìn tổng giám đốc Vương qua khe hở, tuy rằng cả đời tổng giám đốc Vương chưa từng vật vã như thế này, nhưng vẫn cứng miệng nói:
"Tôi đã nói là không có tiền rồi mà, nếu như các người không phục thì cứ kiện tôi đi."
Mọi người càng kích động hơn sau câu nói này của ông ta, nếu như kiện tụng có tác dụng thì trên đời này sẽ không có nhiều ông trùm như thế rồi.
"Vương Hành Anh! Nếu như hôm nay ông không trả số tiền lương còn thiếu thì đừng hòng ra khỏi cánh cửa này được nửa bước." Một đồng nghiệp nam đến nhà bếp lấy một con dao phay ra rồi xông thẳng vào đại sảnh.
Mọi người vừa nhìn thấy con dao thì đều hoảng sợ, những người nhát gan hơn thì la lên rồi lùi ra sau. Tổng giám đốc Vương cũng rất sợ hãi, ông ta sợ người đó nổi điên lên rồi cầm dao phay chém vào người mình:
"Có gì từ từ nói, đừng kích động như vậy chứ!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Với người như ông thì nói được cái gì? Dù gì thì tôi cũng sẽ chết, cùng là chúng ta chết cùng thôi."
Người đó vừa nói vừa đi về phía tổng giám đốc Vương, những người đang đứng trước mặt tổng giám đốc Vương ngay lập tức tản ra, Giản Khoan cũng vội vàng kéo Điền Miêu Miêu đứng gọn sang một bên.
Tổng giám đốc Vương vừa mới nãy vẫn còn đang cứng miệng, bây giờ không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế này, ông ta sợ tới mức ngồi thụp xuống đất:
"Không phải chỉ là tiền lương hai tháng thôi sao? Quan trọng tới như vậy sao? Cần gì phải làm tới mức đòi sống đòi chết như vậy chứ?"
"Vậy thì ông chuyển tiền đi! Hôm nay tôi mà không lấy được tiền thì ông xong đời rồi!"
"Tiền không phải cứ nói chuyển là chuyển được, tôi cũng cần phải…"
"Tôi không quan tâm ông cần cái gì!" Anh chàng cầm dao phay ngắt lời ông ta:
"Vương Hành Anh, mạng sống của ông rất đáng giá, tôi chả sợ đâu, có ông chống lưng thì tôi không sợ lỗ!"
Đừng, đừng, đừng!
Thấy xung đột tại hiện trường càng trở nên gay gắt, cảnh sát đã kịp thời chạy tới đây để kiểm soát tình hình ở hiện trường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!