Sáng sớm hôm sau, Điền Miêu Miêu tới nông trường Tinh Quang lấy thịt và vài loại nguyên liệu nấu ăn khác đã đặt sẵn.
Trước đó cô cũng chạy đôn chạy đáo mấy nơi rồi, cuối cùng mới quyết định đặt thịt bò Tây Tạng tươi ở đây.
"Ông chủ, hôm nay lấy cho tôi nhiều chút nhé, chứ con số hôm qua không đủ bán luôn ấy."
Ông chủ vừa cắt thịt giúp cô vừa nói:
"Tôi biết thể nào cũng không đủ nên hôm nay cố tình lấy nhiều hơn chút đây này."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tuyệt quá, cảm ơn ông chủ nhiều, nếu có não tươi thì nhớ để lại cho tôi nha!"
OK luôn.
Điền Miêu Miêu cất thịt vừa mới mua vào xe, sau đó lại chạy tới chỗ trồng rau lấy vài loại, xong xuôi hết mới khởi động xe bán đồ ăn đi về.
Lúc về đến nhà, Điền Đậu Đậu đã thức dậy rồi, cậu ấy đang đứng trong bếp làm đồ ăn sáng.
"Chịu thương chịu khó tới vậy hả?" Điền Miêu Miêu xách mấy bịch đồ ăn vào nhà, liếc nhìn nồi hấp trên bếp: Em đang hấp gì vậy?
"Bánh tổ yến đó, đợi thêm một lúc nữa là xong rồi."
Điền Miêu Miêu ngạc nhiên nhìn cậu ấy:
"Sao nay có hứng bỏ công sức ra hấp bánh tổ yến thế?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bánh tổ yến cũng giống như bánh bao cuộn vậy, đều làm từ bột mì rồi mang đi hấp thôi, nhưng trước đó cần phải kéo bột thành nhiều sợi mảnh rồi cuốn lại thành hình tổ yến, nên quá trình làm rất chi là phiền phức.
Điền Đậu Đậu liếc cô, bảo:
"Chẳng phải hôm qua em lỡ ăn có hai cái bánh tổ yến cuối cùng của chị trong tủ lạnh thôi mà chị cằn nhằn em cả nửa ngày đó ư? Hôm nay đền lại cho chị nè."
Bánh tổ yến trong tủ lạnh của Điền Miêu Miêu là do mẹ gửi cho, hơn nữa gửi một lần rất nhiều, cô không còn cách nào khác chỉ đành nhét hết vào tủ lạnh để trong phòng, khi nào muốn ăn thì lôi ra hâm nóng là được, cực kỳ tiện luôn.
Hôm qua Điền Đậu Đậu lỡ ăn mất hai tổ cuối cùng, đúng là cô không kiềm được mà có mắng hai câu, nhưng thật sự chỉ mắng đúng hai câu thôi chứ không hề có chuyện lải nhải cả buổi trời:
"Em đền cho chị mà bột mì, dầu, rồi cả điện nước đều dùng của chị hết là sao?"
"… Thì em cũng bỏ sức lao động ra làm rồi mà!"
Điền Đậu Đậu thẳng lưng cãi lại:
"Tiền trả cho nhân công mới là nhiều nhất đó, chị có biết quy trình làm bánh tổ yến phức tạp tới cỡ nào không?!"
"Được rồi, biết rồi mà, chị sẽ im lặng ngồi chờ nếm thử tay nghề của em."
Bởi vì nồi hấp lớn nhất trong nhà Điền Miêu Miêu cũng chỉ có bằng đó, không thể nào sánh ngang với lồng hấp trong nhà bếp khách sạn, cho nên Điều Đậu Đậu cũng không làm nhiều.
Bánh tổ yến mới ra lò vẫn còn bốc khói nhè nhẹ, trông bề ngoài cũng không tệ lắm, tính ra còn dễ nhìn hơn Điền Miêu Miêu tự cuốn nhiều.
"Xem ra hai năm làm phụ bếp không uổng phí rồi, cũng học được kha khá tay nghề của ba đó nhỉ."
Điền Miêu Miêu khen Điền Đậu Đậu một câu, cậu ấy lập tức đắc ý nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!