Trời mưa cả đêm, đến ngày hôm sau mới tạnh.
Tối hôm qua gió thổi rồi sét đánh, làm cho người ta ngủ không ngon, Điền Miêu Miêu dậy sớm, còn có chút mơ màng.
"Xong rồi không phải là bị cảm chứ?"
Hôm qua Lăng Sấm đặc biệt nhắc nhở cô pha thuốc cảm uống, nhưng cô không uống, không phải là báo ứng tới nhanh như thế chứ?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Để bóp chết bệnh cảm trong trứng nước, Điền Miêu Miêu lâm thời ôm chân phật pha một cốc thuốc cảm cho mình uống.
Lúc Điền Đậu Đậu thức dậy, Điền Miêu Miêu đã đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn. Quầy đồ nướng của bọn họ đều dùng nguyên liệu tươi trong ngày, bởi vì hôm qua trời mưa nên chưa bán hết đồ nướng, nhưng hôm nay cũng sẽ không lấy ra bán lại nữa.
Điền Đậu Đậu nhìn xuống xiên nướng hôm qua còn lại, số lượng cũng không nhiều, cậu ấy và Điền Miêu Miêu cộng thêm Chúc Tinh ăn hai ba cái là có thể ăn hết.
Cậu ấy lấy mấy quả trứng gà trong tủ lạnh ra, bắt đầu làm đồ ăn sáng hôm nay.
Bởi vì dự báo thời tiết nói đêm nay sẽ có mưa vậy nên Điền Miêu Miêu đặc biệt mua ít nguyên liệu hơn, ít đồ đi, mọi người xâu đồ cũng dễ hơn nhiều.
Chỉ là tiền cũng kiếm được ít hơn chút. :)
"Cái này không còn cách nào rồi, cho dù mở quán, ngày mưa mọi người cũng không muốn đi ra ngoài ăn gì đó lắm?" Chúc Tinh nghe thấy ý kiến mở quán của Điền Đậu Đậu, cũng phát biểu ý kiến của chính mình:
"Nhưng nếu như có giao hàng thì cũng không ảnh hưởng nhiều lắm."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điền Đậu Đậu nói:
"Vậy thì làm cả hai cái, mở quán và giao hàng đều làm."
Nói thì hay lắm. Điền Miêu Miêu không nhịn được vỗ tay cho cậu ấy:
"Vậy thì em bỏ tiền đi."
… Điền Đậu Đậu im lặng một lát, nhếch môi nở nụ cười với Điền Miêu Miêu:
"Thật ra em cảm thấy như bây giờ rất tốt rồi, đi từng bước thôi, ăn một miếng cũng không thể thành người béo, đúng không?"
Đúng vậy.
Chúc Tinh nhận được ám hiệu của cậu ấy, cũng phối hợp gật đầu:
"Hơn nữa cả năm cũng không mấy ngày mưa, cũng chỉ nhiều hơn chút trong khoảng thời gian này."
Hai người bọn họ kẻ xướng người họa, Điền Miêu Miêu cười với bọn họ, không nói gì nữa.
Tuần này có mưa đứt quãng, cơ bản mỗi tối khoảng tầm mười giờ đều mưa, sáng sớm hôm sau mới ngừng. Nhờ phúc của cơn mưa này, mỗi ngày chợ đêm đều dọn quầy khá là sớm, Điền Đậu Đậu cảm thấy cả người đều có tinh thần.
Tuần giữa tháng tám, dường như cuối cùng cũng hết mưa, thời tiết lại nóng bức trở lại. Buổi sáng Lăng Sấm nhận được điện thoại của mẹ mình: Mẹ, sao vậy?
Anh cầm điện thoại, đi xuống dưới tầng, dép lê giẫm trên sàn nhà, phát ra tiếng vang rất nhỏ. Giọng nói của mẹ Lăng Sấm truyền tới từ loa:
"Con còn hỏi mẹ sao vậy? Hôm nay là sinh nhật của con, con quên rồi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!