Điền Miêu Miêu nhìn thấy một khách quen cầm cơm chiên, đúng ở bên cạnh xe của Lăng Sấm ăn, vừa muốn gọi cô ấy đến chỗ trống phía bên mình.
Không ngờ cô vừa đi đến, đối phương đã khó giấu được kích động:
"Bà chủ Điền, cô đến đúng lúc, bên phía ông chủ Lăng lại có chuyện hóng!"
Điền Miêu Miêu: ...
Thì ra bộ dạng ăn ngon miệng của cô ấy ban nãy, không phải là ăn cơm chiên, mà là hóng hớt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô thuận thế nhìn về phía Lăng Sấm, nhìn thấy cô gái đứng trước xe hàng của anh.
"Cô gái xinh đẹp đó hình như là bạn học đại học của anh Sấm, vừa nãy nghe cô ấy nói muốn anh Sấm đến công ty bọn họ làm việc."
Lần trước Điền Miêu Miêu đã nhìn thấy người quản lý của công ty giải trí chạy đến đây kiếm Lăng Sấm, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không cảm thấy ngạc nhiên lắm.
"Nhưng mà anh Sấm từ chối rồi."
Vì sao?
Khi Điền Miêu Miêu phát ra câu nói ra, Đinh Dao cũng hỏi cùng một câu hỏi.
"Bởi vì không có hứng thú." Lăng Siêu nói xong, tiếp tục chiên cơm cho khách hàng tiếp theo. Đinh Dao chau mày, nhìn anh nói:
"Chuyện của anh ở nước ngoài em cũng có nghe nói một chút, nhưng bây giờ bọn họ khó đảm bảo cho bản thân, vừa hay anh có thể nhân cơ hội này quay về."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không liên quan đến người khác, tôi chỉ là không muốn đến công ty của các cô mà thôi."
"Vì sao? Công ty của bọn em ở trong giới cũng là xếp hàng cao, anh có yêu cầu gì với lương bổng cũng có thể bàn."
Lăng Sấm ngước mắt nhìn cô ta một cái:
"Cô đang làm HR cho công ty?"
"Vậy thì không phải, nhưng mà ông chủ của bọn em khá hứng thú với anh." Đinh Dao nói:
"Với năng lực của anh, ở đây bán cơm chiên quả thực quá uổng nhân tài rồi."
Khách hàng đang đợi cơm chiên nghe đến đây, nhịn không được nói một câu:
"Với năng lực của ông chỉ Lăng, rời khỏi tiệm cơm chiên, cũng là một tổn thất lớn của ngành."
Đinh Dao: ...
Lăng Sấm cười một tiếng, nói với Đinh Dao:
"Ý tốt của cô tôi nhận rồi, nhưng trước mắt tôi không có dự định rời khỏi chợ đêm cửa khẩu phía Bắc."
Cô gái đứng bên cạnh Điền Miêu Miêu nghe anh nói như vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm:
"Nếu như ông chỉ Lăng không chiên cơm nữa, tôi cũng không biết buổi tối mỗi ngày ăn gì nữa."
Điền Miêu Miêu: ...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!