Chương 12: (Vô Đề)

Sau khi Điền Miêu Miêu rời đi, Tôn Húc Xuyên không chịu được cô đơn cũng tiến đến hỏi thăm Lăng Sấm:

"Anh Sấm, đừng có nói là anh với bà chủ Điền đang hẹn hò đấy nhé?"

Lăng Sấm nhìn cậu ta một cái rồi nói:

"Cậu không bận à? Còn có tâm tư quan tâm mấy chuyện vặt này?"

"Chuyện này mà là chuyện vặt vãnh gì!" Tôn Húc Xuyên nhìn anh, phản bác:

"Chuyện của anh Sấm cũng là chuyện của em!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lăng Sấm cười khẽ đến mức người ta không nghe thấy, nói với cậu ta:

"Anh thấy là cậu có ý với bà chủ Điền thì đúng hơn nhỉ?"

Tâm tư thầm kín của Tôn Húc Xuyên bị anh vạch trần, bỗng ngượng ngùng:

"Đúng mà cũng không đúng, em chỉ là thấy cô ấy rất đẹp thôi."

Lăng Sấm không mặn không nhạt đáp lại:

"Ừm, đúng là đẹp thật."

Tôn Húc Xuyên: ...

Ê không đúng, anh Sầm có ý gì thế? Chẳng lẽ anh có ý với bà chủ Điền à?

"Anh Sấm, chắc anh không thật..." Tôn Húc Xuyên còn chưa nói hết thì chợ đêm bỗng truyền ra tiếng ồn ào và tiếng kinh hô của đám người.

Âm thanh từ phía sạp hàng của Điền Miêu Miêu truyền ra, Lăng Sầm và Tôn Húc Xuyên cùng lúc nhìn qua. Có mấy thanh niên không biết là uống say hay cô ý gây sự lại xung đột với hai cậu thanh niên ăn đồ nướng khác, trực tiếp nắm lấy cổ áo đối phương.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một người khác thấy thế thì nhạt cái ghế lên, định đánh nhau với bọn họ nhưng không ngờ người kia lại rút một cây gậy từ trong người ra.

Quần chúng ăn dưa thấy thế thì vừa lui ra ngoài vừa gọi báo cảnh sát, Điền Đậu Đậu cũng lập tức rút điện thoại ra quay lại, nghĩ đến khi cảnh sát đến đây sẽ cho bọn họ xem toàn bộ sự việc.

"Đừng đánh mà người anh em."

Điền Miêu Miêu thấy bọn họ lấy gậy ra thì sợ lớn chuyện, vội vàng đi lên tách hai bên ra:

"Có chuyện gì cứ từ từ mà nói, chúng ta bỏ gậy xuống trước đã."

Người cầm gậy rõ là đã uống say, lúc nói chuyện còn mang đặc mùi rượu:

"Cô đừng có xen vào việc của người khác, đừng tưởng tôi không đánh con gái."

Điền Miêu Miêu tốt tính cười với cậu ta:

"Đây là sạp hàng của tôi, sao có thể bảo là xen vào việc của người khác được? Chi bằng cậu cứ để gậy xuống trước đã, chúng ta từ từ nói chuyện ha."

"Đã nói là không liên quan đến cô, tránh ra."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!