Thời tiết cuối tháng năm nóng bức lạ thường, đồng hồ treo tường phía trên TV đã chỉ bảy giờ mà mặt trời ngoài cửa sổ còn chưa lặn hẳn.
Trên chiếc bàn cà phê màu trắng có một ít xiên nướng và nửa trái dưa hấu ướp lạnh, phần ngọt nhất ở giữa đã bị múc sạch sẽ.
Bộ phim hài vẫn đang chiếu trên TV, Điền Miêu Miêu ngồi trên sô pha, lách cách gõ chữ trên điện thoại.
"Tôi đã gọi mười xiên thịt bò, mười xiên thịt ba chỉ, gan heo, sườn heo và đầu gà mỗi thứ năm xiên, thêm các món rau củ như cà tím và củ sen cắt lát nhưng không có món nào ngon hết. Muối của chủ quán là hàng miễn phí hay sao mà món nào món nấy mặn chịu không nổi.
Ướp gia vị quá nhiều, lấn át sạch mùi vị vốn có của đồ ăn. Điều khó chịu nhất là tất cả các xiên nướng đều bị chiên ngập dầu từ trước!
Tôi biết chiên bằng dầu trước thì lúc nướng sẽ nhanh hơn, nhưng món này gọi là xiên nướng mà, chứ có phải là xiên chiên đâu!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi viết xong đánh giá trên app giao hàng của quán, Điền Miêu Miêu cuối cùng cũng nuốt trôi được cục tức.
Trước đây, khi gặp phải tình huống như vậy, cô thường sẽ không viết đánh giá tệ cho chủ quán đâu. Bản thân Điền Miêu Miêu cũng làm việc trong một khách sạn nên cô biết ngành dịch vụ ăn uống quả thực không dễ dàng chút nào. Nhưng hôm nay thì khác, bởi vì mười hai tiếng trước cô vừa mới bị mất việc!
Ai mà ngờ một khách sạn năm sao lớn như vậy mà nói phá sản là phá sản thôi!
Món thịt nướng hôm nay được đặt tới để an ủi trái tim thất nghiệp của cô, không ngờ lại dính phải một quán như vậy, trái tim chẳng những không được xoa dịu mà còn càng ăn càng thấy tức hơn.
Cô ngồi xếp bằng trên sô pha, vừa thiền vừa lẩm bẩm:
"Đừng nóng giận, đừng nóng giận, bị bệnh là không có ai tới thay đâu."
Điều chỉnh tâm trạng xong, Điền Miêu Miêu lại cầm điện thoại lên xem.
Chủ quán thịt nướng trả lời cô:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cô ngon thì cô nướng đi. [mỉm cười]"
...
Điền Miêu Miêu yên lặng năm giây, cục tức lập tức vọt lên tới cổ họng:
"Tôi ngon chứ sao không! Tôi nướng cho ông coi!"
Chỉ là bán thịt nướng thôi mà, sao mà làm khó được Điền Miêu Miêu này?!
Cô đã biết bày hàng và bán thịt nướng với ba mình từ năm bảy tuổi đấy!
Tay nghề của ba Điền rất giỏi, trước đây ông ấy từng bán rất nhiều món, sau này, khi gia đình có chút tiền tiết kiệm và theo kịp cuộc cải cách của thôn Thanh Tịnh rồi thì ông ấy đã nhân cơ hội này để mở một khách sạn nhỏ ở thôn Thanh Tịnh.
Sau khi Điền Miêu Miêu tốt nghiệp đại học xong, cô không về nhà để tiếp quản nhà trọ, mà thay vào đó, cô đã ở lại thành phố A để dấn thân vào sự nghiệp, dấn dấn sao thất con mẹ nó nghiệp luôn.
… Không sao hết, chẳng phải công việc mới mới vừa tìm đến mình đấy ư?
Cô có kinh nghiệm bán đồ nướng, bí kíp và tay nghề cũng không thành vấn đề, chỉ cần thu xếp được một gian hàng nhỏ là có thể bắt tay vào làm ngay rồi.
Điền Miêu Miêu lập tức cầm điện thoại lên để tìm kiếm xe bán thịt nướng và những giấy tờ cần thiết để mở một gian hàng ở thành phố A. Ban đầu là do tức giận, nhưng càng tìm hiểu thì Điền Miêu Miêu lại càng cảm thấy công việc này rất đáng tin cậy.
Mở một quầy hàng nhỏ dễ dàng hơn so với việc mở một quán ăn nhiều, chi phí tổn thất cũng thấp hơn, cho dù lỡ không may mà thất bại thì cô cũng chẳng tổn thất bao nhiêu. Nhưng nếu thành công thì... cô sẽ mở quán! Mở chi nhánh! Đăng ký thương hiệu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!