Cuối cùng, Kiều Sanh ở trong phòng nhận được điện thoại, mới đầu cô nhíu mày, sau đó lại thấy khó hiểu, rồi lại a một tiếng.
Thẩm Duyệt ngồi bên cạnh, im lặng quan sát, chắc cũng đoán được.
Thẩm Giáng Niên đi trước, là bị Lê Thiển mang đi,
"Tiểu Thiển nói, Thẩm Giáng Niên không thoải mái." Thẩm Duyệt nhướng mày,
"Chúng ta cũng đi thôi."
Thẩm Duyệt đứng dậy,
"A Sanh, em đi tính tiền đi."
"Thẩm Giáng Niên đã tính tiền."
"Có lẽ đã thanh toán trước khi đi." Kiều Sanh nắm tay Thẩm Duyệt, Đi thôi, Duyệt. Hai người vừa đi ra ngoài, Thẩm Duyệt cân nhắc hỏi,
"A Sanh, chúng ta làm cô ấy không thoải mái sao?" Kiều Sanh hừ một tiếng,
"Hai chúng ta làm sao có khả năng chứ."
Rõ ràng là xúc động.
"Đừng âm dương quái khí." Thẩm Duyệt oán trách,
"Nói chuyện đàng hoàng, Lê Thiển cũng không làm gì quá mức chọc cô ấy chứ?"
"Muốn em nói thì em đoán là do Thẩm Thanh Hoà."
Kiều Sanh đoán vậy, cũng không phải nói không có căn cứ.
Hôm nay, vốn dĩ chỉ có mình cô đi ăn, sau đó Lê Thiển nói, bạn thân của cô ấy tâm trạng không tốt lắm, nghĩ vậy cô muốn kéo Thẩm Duyệt đến chung, cũng người này đã giới thiệu Thẩm Thanh Hoà cho Thẩm Giáng Niên, đến thăm dò tình huống ra sao,
"Chị với Thẩm Giáng Niên nói chuyện ra sao rồi?"
"Nói chung là cô ấy rất cảnh giác."
Thẩm Duyệt mấy lần thử, đều bị Thẩm Giáng Niên chặn lại.
Lần gặp mặt đầu tiên cho nên Thẩm Duyệt cũng không hỏi quá nhiều.
Hai người ngồi lên xe đi về nhà, Thẩm Duyệt vẫn còn nghĩ về chuyện này, một lúc sau đụng phải cái đèn đỏ, Kiều Sanh không nhịn được gọi Thẩm Duyệt,
"Duyệt, chị nói thật với em đi, lúc trước tại sao chị lại chủ động muốn tác hợp?"
Kiều Sanh nghĩ mãi cũng không ra,
"Em vẫn luôn cho rằng, là Thiển Thiển chủ động đến tìm chị, hôm nay nghe cô ấy nói, là chị chủ động, lại còn hết lần này đến lần khác."
Thẩm Duyệt trầm tư không nói lời nào, Kiều Sanh lo lắng nói:
"Thanh Hoà là sư tỷ chị yêu nhất, mỗi lần em nói vài câu không tốt về chị ấy, chị liền nổi đoá với em, nhưng mà em vẫn muốn nói, chuyện của sư tỷ nhà chị, em biết cũng không nhiều lắm, nhưng mà chị hiểu biết nhiều nhất, chị ấy bây giờ không thích hợp để yêu...."
Được rồi.
Thẩm Duyệt ngắt lời Kiều Sanh,
"Chị có chừng có mực."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!