Chương 42: Tới bắt ta đi

Thư hùng kim tiên chính là râu của con kim long thượng cổ, năm đó khi Hiên Viên thị thành thánh, ngũ trảo kim long rũ râu xuống đón Hoàng Đế lên trời, mấy ngàn thần tử đuổi sát theo ông ta, trèo lên râu rồng, thế là hai sợi râu rồng đứt, lưu truyền thế gian, được Thông Thiên giáo chủ luyện thành thư hùng kim tiên, xếp hàng thứ hai trong thất đại linh bảo tiên thiên.

Nhưng cho dù pháp bảo có mạnh cỡ nào chăng nữa, thì khi đứng trước sự triển khai toàn bộ uy lực của đệ nhất thần khí thái cổ như Hạo Nhiên, cũng phải biến thành sắt vụn. Trong tiếng nổ kinh thiên động địa đó, sợi roi bên tay trái nát thành vô số kim phấn, bay lả tả đầy trời!

Tử Tân rống:

"Sư phụ! Xin nương tay!"

Một bên tay của Hạo Nhiên chảy máu đầm đìa, y đẩy Tử Tân ra, lớp da giập nát trên cánh tay nhanh chóng khép miệng, Văn Trọng ở phía xa lạnh lùng nói:

"Ngươi quản quá nhiều rồi, Hạo Nhiên"

Hạo Nhiên hít sâu vào một hơi, đôi mắt mở to tựa thu thủy trường thiên, trong vắt sáng ngời.

Vạn quân lặng ngắt như tờ, mấy chục vạn ánh mắt tụ tập lên đầu thành Hàm Đan.

"Tại sao sư huynh trợ Tần_____!"

Nhường đường_____! Văn Trọng rống giận một tiếng, một roi uốn lượn bay múa quanh thân, nháy mắt giũ ra biển roi vô biên vô tận nặng nề ập về phía Hàm Đan.

Hạo Nhiên quát:

"Sư huynh, ngươi là tiên nhân, không thể tham chiến!"

Văn Trọng dùng giọng điệu rét lạnh nói:

"Sư huynh đánh cược với ngươi, thế nào? Hôm nay trước vạn quân Tần Triệu, ta với ngươi chiến một trận, nếu ngươi thua, thì từ nay về sau không được nhúng tay vào chuyện Tần diệt Lục quốc nữa"

Hạo Nhiên cau mày hỏi: Tại sao?

Văn Trọng quát:

"Bớt nói nhảm đi, ứng chiến!"

"Sư phụ bất chấp thiên đạo, tự tiện hạ thế, trục nhân quả nghiêng lệch! Hiện giờ ngươi còn ở đây làm gì!"

Văn Trọng gầm một tiếng như sấm sét, chấn động đến độ khiến màng tai mọi người đau đớn!

"Lo tìm thần khí của ngươi đi!"

Hạo Nhiên từ trên tường thành bay ra, xoay người một vòng giữa không trung, quát: Sư huynh, ngươi…

Văn Trọng giũ kim tiên, tiên khí cuồn cuộn ẩn chứa lôi điện lẫm liệt dời non lấp biển ập tới, Hạo Nhiên vạn bất đắc dĩ, đành phải vội vã ứng chiến, y giang hai cánh tay ở giữa không trung, quát lớn một tiếng:

"Chính khí họa vô cực, càn khôn phân lưỡng nghi…"

"…Hỗn độn hồng hoang bách vạn_____kiếm trận!"

Hạo Nhiên vẫn chưa nghĩ ra nguyên do vì sao chân khí trên người lại phục hồi nguyên vẹn, nhưng việc Văn Trọng phá vỡ quy tắc tiên giới, xuất hiện trên đại lục Thần Châu, dường như đã  âm thầm vén mở một sự kiện quan trọng nào đó.

Hạo Nhiên không kịp nghĩ ngợi nữa, chỉ đành toàn tâm toàn lực đối chiến một trận với Văn Trọng!

Thoáng chốc vô số binh khí trong và ngoài thành bình địa bay lên, lao vào thiên không!

Sợi roi bọc kim lôi của Văn Trọng trỗi dậy mãnh liệt, thiên lôi vạn khoảnh, sấm sét chói lòa, toàn bộ hóa thành bạch quang nóng rực, dắt díu quấn bện như rồng đâm thẳng đầu xuống!

"Nghe thấy tiếng chuông không?"

Đồng tiên sinh hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!