Chương 3: Hiên viên rời bao

Hạo Nhiên lùi một bước, lợi kiếm gác trên cổ liền như hình với bóng đuổi theo một bước, thủy chung dán lên động mạch chủ bên cổ y.

Tháo bao Lý Mục cao giọng nói.

Hạo Nhiên đưa tay đến trước cổ áo, trút bỏ nút thắt da trâu, Hiên Viên kiếm rơi xuống đất.

Lý Mục lại nói:

"Lui ra sau, lui đến bên tường, đừng hòng nhảy cửa sổ chạy trốn"

Lý Mục dùng chân nhấc Hiên Viên kiếm lên, chộp vào tay, đưa mắt nhìn Hạo Nhiên, nói: Ngươi từ đâu đến?

Hạo Nhiên nghĩ nghĩ, cười đáp:

"Thảo dân là Chung Hạo Nhiên, đến từ Ba Thục"

Lý Mục hơi nheo mắt, cất vũ khí, một tay cầm bao kiếm, tay kia kéo chuôi kiếm, thản nhiên nói: Người đâu!

Lý Mục vừa hạ lệnh, trong kinh quyển quán không biết từ đâu xuất hiện mấy chục tên vệ sĩ! Tới tấp vây quanh Hạo Nhiên, đè y lên vách tường, Hạo Nhiên cũng không phản kháng, mặc kệ vệ sĩ lục soát người mình.

Ánh mắt Lý Mục dời từ bao kiếm lên mặt Hạo Nhiên, nói: Cười cái gì?

Hạo Nhiên đáp:

"Cười kẹp chặt quá, rút không ra"

Lý Mục phẫn nộ, dùng lực rút Hiên Viên kiếm, nhưng vô luận thế nào cũng rút không ra khỏi bao, mũi kiếm và bao kiếm giống như hàn dính vào nhau, Lý Mục mắng:

"Bày đặt làm ra vẻ huyền bí, kiếm này không có mũi"

Hạo Nhiên cười đáp:

"Đâu phải, đợi ta khuyên nó một câu rồi tướng quân hẳn rút lại"

Không đợi Lý Mục quát mắng, Hạo Nhiên đã nói:

"Cởi đi, sớm muộn gì cũng phải cởi một lần à, đừng thẹn thùng nữa"

Lý Mục hoàn toàn không biết lời này có ý gì, Hạo Nhiên lại ra hiệu Lý Mục rút kiếm.

Lần này Lý Mục chỉ dùng sức nhẹ nhàng, mũi kiếm liền ra ngoài chút ít.

Trong nháy mắt, chỗ nối tiếp giữa mũi kiếm và bao kiếm kim quang vạn đạo, trên bầu trời Hàm Đan mây đen cuốn thành một con lốc xoáy cuồn cuộn, kế tiếp ầm một tiếng tản đi, hiện ra trời quang vạn dặm!

Khí lành bốc hơi, giữa thiên địa thần âm vang vọng! Chúng sinh đại địa chỉ cảm thấy một cổ khí thế không gì sánh được ập tới, thân thể chấn động!

Trong tàng kinh quán, toàn thân Lý Mục run rẩy, bị khí thế này đè ép đến nỗi hai gối quỳ xuống, tay nâng Hiên Viên kiếm, trong mắt toát lên thần sắc sợ hãi.

Chúng vệ sĩ run rẩy quỳ xuống, không ai dám lỗ mãng nữa.

Hạo Nhiên đi lên phía trước, tiếp nhận Hiên Viên kiếm, cho vào bao, rồi đỡ Lý Mục lên, ấm giọng nói:

"Đây là vật của Hoàng Đế, vạn cổ đệ nhất kiếm, tên gọi Hiên Viên, tượng trưng cho vương đạo thế gian"

Hạo Nhiên cười dài buộc kiếm lên lưng, nói:

"Vương đạo trong tay, thiên hạ có ta" Bèn vỗ vỗ vai Lý Mục, từ biệt hắn rồi lập tức rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!