Cư nhiên đánh mất thần khí ngay dưới đáy mắt như thế.
Án mất trộm trong cung đình gây nên tai họa cho toàn thành, Doanh Chính phái binh lục soát vương cung, kế tiếp mở rộng mạng lưới bao trùm khắp cả Hàm Dương, nhưng lùng sục kiểu trải thảm vẫn không mang về bất cứ kết quả nào.
Hạo Nhiên không cách nào lý giải nổi, hai món gương đàn đã hỏng, chẳng khác chi sắt vụn, người ở thời đại này muốn chúng để làm gì? Ngay cả mình cũng không biết làm sao để điều khiển hai món thần khí đó chứ đừng nói tới bọn trộm cắp.
Bạch Khởi suy nghĩ cẩn thận, nói:
"Chắc không phải cái thứ thoát ra từ Thái hồ ngày trước…"
Hạo Nhiên nói:
"Nếu Xi Vưu ở đây thì làm sao có thể qua mặt chúng ta được? Cho dù ta không phát hiện ra, nhưng Hồ Tự và Hỉ Mị đều có tu vi kim tiên hơn ngàn năm, cộng thêm lão Trâu Diễn ngơ ngơ ngáo ngáo…Xi Vưu tuyệt không thể vào cung"
Tử Tân ngẫm lại thấy cũng phải, nhị yêu trong cung Hàm Dương có năng lực cực mạnh, cộng thêm sự có mặt của lưỡng đại thần khí chuông kiếm, gần như có thể chống đỡ được chiến lực của cả tiên giới Côn Lôn. Khổ cực tìm kiếm gần cả tháng như thế, giờ thần khí cư nhiên không cánh mà bay.
Trâu Diễn dùng cỏ thi, mai rùa, lục hào, thuật quan tinh này nọ để bói toán, cuối cùng đưa ra một kết luận.
"Thiên đạo âm u, thuận theo tự nhiên, lúc này là hung, nhưng về sau sẽ chuyển cát, không thể cưỡng cầu" Trâu Diễn cười nói.
Hạo Nhiên phiền chán uể oải, gật gật đầu lấy lệ, khi Trâu Diễn cúi đầu xuống, trong mắt lão chợt lóe hồng quang, nói:
"Thái phó đã chuẩn bị đại thuyền thế nào rồi? Lão hủ cũng hơi muốn ra khơi cùng, để nhìn ngắm cảnh đời"
Để Trâu Diễn đi bất quá chỉ là tăng thêm một người không đáng kể thôi, tuy Trâu Diễn là thần côn, nhưng thuật quan tinh cũng có chút tâm đắc, không thể thiếu khi đi lại trên biển. Hạo Nhiên thuận miệng đồng ý rồi vội vã rời đi xem xét tiến trình đóng thuyền.
Ngoài cung Hàm Dương, chiếc đại thuyền bên sông Kinh cư nhiên đã hoàn thành được chín phần, Lý Tư đốc công, Từ Phúc chắp tay đứng bên bờ sông lạnh nhạt quan sát.
Hơn trăm người lao công đang vất vả quét nước sơn dưới đáy thuyền, Hạo Nhiên thầm nghĩ làm hoàng đế đúng là cũng có điểm tốt, chuyện gì cũng chỉ cần phân phó một tiếng là tự nhiên có người khác đi làm.
Nhưng chỉ mất vẻn vẹn một tháng mà đã làm ra chiếc thuyền to như vầy, ngay cả Hạo Nhiên cũng khó lòng tin nổi, y hỏi Lý Tư:
"Trữ quân đi đâu tìm được nhiều vật liệu như vậy, mới có mấy ngày mà đã đóng ra thứ này?"
Lý Tư kiến lễ với Hạo Nhiên, cười nói:
"Chiếc thuyền này vốn đã được hạ từ nhiều năm trước, định ra biển tìm hai vị Thái phó đấy"
Hạo Nhiên hơi ngẩn người, hỏi: Tìm ai?
Lý Tư giải thích: "Tư ở Thủ Dương sơn từng nghe vài vị tiên nhân bảo rằng ngoài biển có tiên sơn, tên gọi Bồng Lai.
Khi đó hai vị Thái phó không rõ tung tích, ta đành phải về Hàm Dương bẩm báo đại vương, Trữ quân cho rằng Thái phó đã rời phàm trần, bèn cố ý muốn tìm, nên sai người thu nhặt long cốt, chuẩn bị chế tạo chiếc thuyền này
"Hạo Nhiên gật gật đầu, nói:"Cho rằng hai ta từ chức rồi hử
"Lý Tư lại trêu ghẹo:"Trữ quân còn bảo muốn cùng thái tử Đan lên chiếc thuyền này, giương buồm ra biển…Khi đó quấy đến độ Lữ tướng, Tiên vương và Thái hậu sứt đầu mẻ trán, gây ra chút hỗn loạn.
May mà hai vị Thái phó trở về kịp thời
"Từ Phúc chen miệng vào:"Nếu không có tiên duyên, tìm đến tiên nhân cũng vô dụng
"Lý Tư cười cho qua chuyện, gọi liền liền mấy tiếng, tiến lên xem xét, chỉ còn lại hai người Từ Phúc và Hạo Nhiên đứng bên bờ sông. Hạo Nhiên thuận tay làm động tác"Mời, nói:Sư đệ đi theo ta, có vài chuyện muốn nói với ngươi
"Từ Phúc dường như rất ngạc nhiên đối với xưng hô này, đuổi theo bước chân Hạo Nhiên, hai người chầm chậm đi dọc ven bờ sông, Từ Phúc đánh giá Hạo Nhiên, sau đó cười nói:"Trông tuổi Thái phó không quá hai mươi…Hạo Nhiên cười nói:Mười chín, còn ngươi?Từ Phúc đáp:Hai mươi haiHạo Nhiên nói:Nhập sư môn trước thì làm lớn, nếu không phải thấy ngươi sử dụng Tru tiên kiếm trận kia, ta vốn không biết ngươi là đồng môn…Từ Phúc hỏi:Tru tiên kiếm trận?
"Hạo Nhiên giơ tay gọi một tên lính Tần tới, rút trường kiếm bên hông hắn ra, ngẫm nghĩ rồi nói:"Vô hình ngự hữu hình, cửu thiên cửu địa, diệt sạch tiên ma, đi_____!"
Nói xong chỉ trườg kiếm lên trời, khẽ giật tay trái, nơi đang đứng tức khắc cát đá bay mịt mù, vô số kiếm quang bạch sắc san bằng mặt đất lướt lên, tiếng vù vù vang không dứt, chúng vờn quanh vóc dáng thon dài của Hạo Nhiên xoay tròn thần tốc, hệt như lốc xoáy vút lên trời cao!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!