Chương 25: Ma thần phục sinh

Dưới Thái hồ, khắp nơi đều là mạch máu đỏ tươi vắt ngang vắt dọc, giống như một tấm lưới rối rắm phức tạp phủ kín đáy hồ, đồng thời không ngừng nảy đập. Dưới đáy hồ có một cái trứng hệt kén tằm.

Trong trứng:

Một người lõa lồ toàn thân đỏ rực nằm trên bệ đá, cả người được phủ bằng một lớp màng mỏng, dưới lớp màng loáng thoáng có thể thấy mạch máu quỷ dị đang đập nhịp nhàng.

Huyết vụ lượn lờ khắp Thái hồ bị hút chầm chậm vào trong trứng, men theo gân mạch đỏ tứ tán trong nước rót vào thân thể huyết nhân kia.

Hồ Hỉ Mị tách cái ngó sen trong tay, nhét hạt sen vào miệng nhai không ngừng, chợt nổi đóa lên.

"Không có bánh ngọt, không có tinh hoa nhật nguyệt, không có sách coi, không có ngọc bắn chơi, oa a a a a_____!!" Hồ Hỉ Mị bắt đầu la hét:

"Ngươi không thể nhanh nhanh thả ta ra ngoài sao_____! Ta sắp chán chết rồiiii!!"

Huyết nhân kêu khổ không ngừng:

"Tiểu cô nãi nãi ơi, ngươi im lặng chút đi…Đợi đại trận Cửu u huyết la của ta hoàn thành rồi, ta sẽ thả ngươi đi ngay…Được không?"

Hồ Hỉ Mị cầm ngó sen đập lên mình huyết nhân, gào khóc:

"Ta muốn tỷ tỷ_____! Ngươi muốn làm gì! Chữa xong ngươi lại không thả ta về_____!"

Trong giọng huyết nhân mang theo tiếng nức nở, nói:

"Có bắt một người xuống chơi với ngươi nè, đừng la nữa, não ta sắp bị ngươi hét nhũn luôn rồi…"

Đang lúc nói chuyện, đám xúc tu đỏ sậm kia lại nặng nề duỗi ra, kéo Long Dương quân sắc mặt trắch bệch, ngạt thở đã lâu vào trong trứng.

Long Dương quân vừa vào trong trứng liền oa một tiếng nằm gục xuống, gian nan ho ra mấy ngụm nước.

Hồ Hỉ Mị không la nữa, lấy một cây nan trúc qua chọt chọt Long Dương quân, hỏi: Ai đây?

Long Dương quân đưa tay đoạt lấy nan trúc đâm tới, Hồ Hỉ Mị thét chói tai xoay người bỏ chạy, Long Dương quân tức khắc lăn một vòng đuổi theo, lấy trúc làm kiếm nhắm ngay giữa lưng Hồ Hỉ Mị!

Hồ Hỉ Mị nhảy lên không trung, hóa thành nguyên hình trĩ kê tinh, kêu chíp chíp rụng lông đầy đất, vỗ cánh nhảy tới rồi nhảy lui, huyết nhân đang nằm kia quát:

"Chớ có làm càn_____!"

Long Dương quân đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó bị vô số xúc tu quấn lấy trói lên trên cột, nan trúc bị giật mất.

Long Dương quân váng vất đầu óc, cả nửa ngày sau mới thanh tỉnh lại, bình tĩnh nhìn về phía huyết nhân trên tế đàn.

Long Dương quân lại dời ánh mắt nghi hoặc sang Hồ Hỉ Mị, người sau đã khôi phục lại bộ dáng tiểu nữ hài.

Long Dương quân: Ngươi…Ngươi là?

Hỉ Mị:

"Ta…ta…ta…ta là gà, là yêu quái"

Long Dương quân:

"Ngươi là muội của đại ca Tử Tân?"

Hỉ Mỉ thét lớn:

"Ngươi mới là muội của Tử Tân á! Cả nhà ngươi đều là muội của Tử Tân! Chính hắn và Hạo Nhiên đã thả tên này ra gây họa! Tới bây giờ còn chưa chịu thả ta đi nữa nè!!"

Long Dương quân vừa sợ vừa nghi nhìn huyết nhân trên tế đàn một cái, run giọng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!