Chương 19: Cơ quan hắc hỏa

Người khổng lồ máy đánh một quyền xuống!

Bạch Khởi, tránh!

Một luồng kim quang bay thẳng lên trời, hai tay Hạo Nhiên cầm Hiên Viên kiếm cao quá đầu, cố định tại không trung, phần hông khó khăn ngửa ra sau, cong thành một vòng cung.

Hiên Viên… Hạo Nhiên cắn răng đề khí, trong nháy mắt nguyên khí mênh mông vô biên vô tận tầng tầng đổ tới, giống như một vòng xoáy khổng lồ chở nguyên linh thiên địa xoay tròn ngay điểm trung tâm là Hạo Nhiên.

"Hiên Viên phục hư không_____!!"

Hạo Nhiên quát lớn một tiếng, kiếm quang tăng vọt, chân khí hỗn nguyên thiên địa sau lưng tụ hợp, hình thành nên một siêu cấp cự kiếm kéo dài từ nam chí bắc, thuận theo hai tay của Hạo Nhiên dốc hết toàn lực vung một nhát_____.

Cự kiếm lấy thần lôi vạn khoảnh, uy thế khai thiên lập địa hung hãn xông qua người khổng lồ máy kia! Trong nháy mắt cuốn tung khí hải ngất trời, kích phá ầm ầm, hủy người khổng lồ máy kia thành ngàn vạn mảnh vụn!

Linh kiện gỗ đá rơi ào ào xuống sơn cốc như mưa, Hạo Nhiên kịch liệt thở dốc, cánh tay thoát lực, suýt nữa cầm không nổi chuôi kiếm, nhìn chằm chằm vào quả cầu lửa hắc sắc cự đại, nó đang lăn vù vù trong sơn cốc, nghiến nát vô số cây cối.

"Sao nó không…bay đi?"

Hạo Nhiên thở dốc nói.

"Thứ đó đánh không chết?!" Hiên Viên kiếm kinh hãi nói.

Hắc hỏa bành trướng, nháy mắt vô số linh kiện vỡ rơi đầy đất lại bay lên, tụ hợp, cự nhân máy lần nữa thành hình, trở thành một con cự long chiếm cứ sơn cốc, đầu rồng ngẩng cao, miệng rồng há to, vô số mũi tên bay ra lao về phía Hạo Nhiên!

Lùi! Hiên Viên kiếm quát.

Hạo Nhiên hết sức hung hiểm xoay người, tránh né cơn mưa tên dầy đặc, rồng máy ầm ầm đâm đầu xuống, hàm trên hàm dưới khép lại, đẩy Hạo Nhiên lún xuống đất ba trượng!

Cái đuôi dài của rồng máy quét qua, tức khắc hủy đi non nửa đỉnh núi, nó lùi ra sau mấy bước, ngưỡng đầu há mồm, cơ quan trong miệng cấp tốc hoán đổi, xuất hiện vô số lợi nhận lấp lóe hàn quang!

Xương sườn của Hạo Nhiên gãy hết mấy cây, tứ chi giương mở, nằm ở trong hố đất không ngừng thở dốc, mắt thấy đầu rồng của con quái vật kia vung vẫy, lại muốn há mồm lao mạnh xuống!

"Ngươi mau…hóa…nguyên hình…" Hiên Viên kiếm nói.

Không kịp nữa rồi! Hạo Nhiên cắn răng lăn vòng.

Nhưng trong nháy mắt điện xẹt kia, một thân ảnh bạch sắc vô cùng mau lẹ nhảy lên lưng rồng! Bạch Khởi tung mình bay vọt lên, lao dọc theo lưng rồng, vất vả chạm đến chiếc sừng của con rồng máy, kế tiếp dùng tay trái vịn sừng rồng, tay phải nắm quyền thật chặt, tung một cú vào ngay mắt rồng máy!

A a a_____!

Bạch Khởi lớn tiếng gào thét, hắc hỏa trong mắt rồng máy chạy tán loạn, tứ chi nó vùng vẫy dữ dội trong sơn cốc, xoay đầu qua, không thèm để ý tới Hạo Nhiên nữa, lao thẳng vào sườn núi.

Hắc hỏa từ trong mắt rồng tỏa ra, giống như điện mang xuyên xỏ toàn thân Bạch Khởi, Bạch Khởi gào thét khàn cả giọng.

"Nhược điểm chính là cụm lửa kia!"

Hiên Viên kiếm ra lệnh: Mau đi giúp hắn!

Hạo Nhiên trở mình một cái, chịu đựng cơn đau đớn do gãy xương sườn, phi thân nhào lên, như một luồng lưu tinh bay về phía đầu rồng, kế tiếp hai tay cầm kiếm đâm mạnh vào con mắt rồng còn lại!

Rồng máy đụng rầm vào sườn núi, tạo thành một cái sơn động đen kịt đường kính mấy trượng, thế giới trở nên an tĩnh.

Hắc hỏa quấn quanh Hiên Viên kiếm chậm rãi tắt lụi, tản đi.

Điện mang hãy còn tán loạn, chạy khắp toàn thân Hạo Nhiên.

Hạo Nhiên vùng vẫy níu lấy cổ áo Bạch Khởi, đạp một cước về phía ***g gỗ cự đại, khi dùng lực thì xương sườn đau nhói, trước mắt tối đen, không thể chịu nổi mà la to.

Con rồng máy binh binh bang bang giải thể, lăn xuống sườn núi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!