Chương 1: Triệu vương tế thiên

Tóm tắt tiết tử và thượng bộ.

Năm bảy mươi lăm, chiến tranh hạt nhân bùng nổ toàn diện.

Thế giới sụp đổ, thần điện tĩnh mịch.

Một con điểu nhi đứng giữa tế đàn.

Đôi mày trắng của điểu nhi rũ xuống, bộ dáng tuổi già sức yếu, nói:

"Các ngươi vất vả rồi"

Hạo Nhiên cúi đầu buộc chặt dây giày, lấy thanh đại kiếm dựa bên tường qua, vác lên lưng, sau đó đứng thẳng người dậy, nói:

"Hạo Nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng rồi"

Điểu nhi giương đôi cánh, một luồng điện quang phá tan nền thần điện, xuyên thẳng lên bầu trời đen kịt, huyền môn vạn cổ mở rộng, đường hầm thời gian xuất hiện chớp giật tán loạn, Hạo Nhiên nhắm hai mắt lại, hai chân rời mặt đất, thân thể thon dài lơ lửng giữa không trung, bị hút vào trong đường hầm thời gian.

Một cổ cự lực bất dung kháng cự kéo y rơi ào ào xuống vực sâu của thời và không.

Chuông kiếm rìu bình tháp, cầm đỉnh ấn gương thạch, chỉ có tìm đủ mười món thần khí thượng cổ này mới có thể thể cứu vãn được thế giới bị nhiễm hạt nhân nặng nề, làm cho trái đất khôi phục lại sự sống.

Cách đây rất lâu, y cũng xuyên việt như vầy qua thời gian năm ngàn năm, trở về thời đại Ân Thương, và đã tìm được Hiên Viên kiếm.

Hôm nay lại bắt đầu một cuộc hành trình nặng nề hiểm trở. Song lần này có Hiên Viên kiếm trên lưng, đó là lợi nhận vô địch, tượng trưng cho vương đạo, cộng thêm mình chính là vật đứng đầu thần khí_____Đông Hoàng chuông, Hạo Nhiên không còn sợ hãi nữa.

Đông Hoàng chuông, Hiên Viên kiếm, trên đời này còn ai có thể địch lại?

Y xuyên qua dòng thời gian đằng đẵng, vô số cảnh tượng ập tới, ký ức sâu nhất chính là, trong một thoáng liếc mắt, nhìn thấy một viện tử nào đó nằm tại một góc hẻo lánh, gió mát thổi qua, trên bàn đá trong viện lại bày một bàn cờ.

Trên bàn cờ trống không, chỉ có hai quân tướng, một quân soái.

Thiên cổ kỳ? Ai bày bố?

Hạo Nhiên mỉm cười, đưa tay ra, nhưng cảnh tượng ấy đột nhiên bay xa, tan biến vào hư không.

Hào quang vạn trượng nghênh đón trước mặt, phá mở phía cuối đường hầm thời gian...

Năm 247 trước Công Nguyên, thời đại Chiến quốc, Thái Hành sơn, Triệu vương tế thiên.

Trên vương kỳ đen nhánh khoác một lớp sương khí ẩm ướt, trước bàn tế khói trắng trong lò đồng bao phủ, lễ quan cung kính hai tay nâng tơ lụa minh hoàng lên, giao vào tay Triệu vương.

Làn da Triệu vương trắng nõn, đó là kiểu trắng không được khỏe mạnh do buông thả dục vọng trường kỳ trong thâm cung mà thành.

Hắn hắng hắng giọng, chịu đựng cảm giác khó chịu bởi khói bụi xông vào mũi, cất cao giọng nói:

"Thiên thụy lâm vương, quốc thái dân an…"

Heo, bò, dê tam sinh được nướng chín bày trên bàn tế, miệng đầu heo hơi nhếch lên, giống như đang cười nhạo Triệu vương sắp gặp tai họa bất ngờ tới nơi rồi mà vẫn không biết.

Mưa thuận gió hòa…

A a a_____

Không gian trên bàn tế cao bị xé rách một khe nứt, Hạo Nhiên cả người lẫn kiếm từ trong lỗ té xuống, đụng ngã bàn tế, nhất thời đồng tước* bay đổ, mỹ tửu văng tứ tung, Triệu vương phát ra một tiếng hét sợ hãi. [*chung đồng để uống rượu, xem hình minh họa bên dưới]

Thượng tướng quân Lý Mục rút kiếm!

Có thích khách!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!