Chương 46: (Vô Đề)

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của cụ Tô, Tần Trạm vội ngồi xuống.

"Tôi định dọn vào tỉnh thành." Cụ Tô chậm rãi nói.

Sắc mặt Tần Trạm nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, phản xạ nhìn Tô Uyên.

Thấy thế, cụ Tô khẽ cười nói:

"Yên tâm đi, Tô Uyên sẽ không đi cùng tôi đâu."

Vậy là tốt rồi. Tần Trạm nói, sau đó vội sửa lời:

"À không, ừm… Tại sao ông lại muốn dọn đi vậy ạ?"

Cụ Tô trợn trắng mắt, cười nói:

"Tôi đã già rồi, không còn sống được mấy năm, tỉnh thành có mấy người bạn cũ nên tôi muốn đi gặp họ"

"Vâng vâng vâng, còn Tôi nói đúng lắm."

Địch Thân Kình không ngừng gật đầu.

"Ông nội, ông nhất định phải đi ạ?" Tô Uyên cau mày, rất không yên lòng.

Cụ Tô đã lớn tuổi rồi, không có người ở bên cạnh chăm sóc sao được?

Con yên tâm Cụ Tô khoát tay:

"Ông đều có tính toán hết rồi."

"Chờ ông rời đi, con hãy bán căn nhà này, dọn tới núi Long An đi. Chỗ đó không khí trong lành." Cụ Tô nói tiếp.

Tần Trạm sửng sốt, sau đó mừng như điên.

Cứ thế chẳng phải là mình sẽ có cơ hội ở chung với Tô Uyên hay sao?

Thấy vẻ vui sướng của Tần Trạm, Địch Thân Kình căm hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng đang có việc muốn nhờ nên không dám bại lộ.

Ông ơi, con…

"Rồi, cứ quyết định vậy đi."

Tô Uyên còn muốn nói gì lại bị cụ Tô ngắt lời.

Tần Trạm suy nghĩ một lát, giơ tay để lại dấu ấn trên ấn đường của cụ Tô.

Thế thì nếu có chuyện khẩn cấp, Tần Trạm cũng sẽ cảm nhận được.

Sau đó cụ Tô không nhắc lại chuyện này mà trò chuyện vui vẻ với Địch Thân Kình.

"Đúng rồi, giới thiệu cho cậu một chút, cậu này là bạn của Thân Kình." Lúc này, cụ Tô chỉ vào thanh niên áo trắng kia.

Thanh niên áo trắng giơ tay cười nói: Chào cậu.

Tân Trạm không nghĩ nhiều, bắt tay với anh ta.

Song vừa chạm tay vào nhau, Tần Trạm đã nhận được lực lượng hùng mạnh xông về phía mình.

Tần Trạm nhíu mày, linh khí nhất thời sục sôi, sức mạnh khủng bố ập đến khiến sắc mặt thanh niên áo trắng trở nên khó coi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!