Chương 25: (Vô Đề)

Nếu là mấy ngày trước thì chưa chắc Tần Trạm đã là đối thủ của gã mặt thẹo.

Song hiện nay Tần Trạm đã bước vào luyện khí kỳ tầng ba, mặc dù chỉ cách một tầng, song thực lực lại chênh lệch một trời một vực.

Vì thế anh cười nói:

"Cô yên tâm, tôi nắm chắc mà."

"Ha ha ha ha, thì ra cậu Trạm là đồ đệ của ông Lĩnh" Đúng lúc này, một người đàn ông mặc đồ luyện công bước ra.

Người này khoảng chừng bốn mươi tuổi, nhưng không hề già nua mà trông vô cùng khỏe khoắn.

Chủ quán Phan? Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra ông ta.

"Không ngờ chủ quán Phan cũng ở đây!"

"Ha ha, năm xưa chủ quán Phan chính là đệ nhất cao thủ Đạm Thành, có ông ấy đây, chúng ta có thể yên tâm được rồi."

Nghe mọi người nói chuyện, Tần Trạm mới biết thì ra chủ quán Phan lại rất có danh tiếng, không ngờ lại quen biết nhiều người đến thế.

Anh mau lại đây.

Tô Uyên kéo Tần Trạm sang một bên:

"Chủ quán Phan là cao thủ nổi tiếng ở Đạm Thành, học trò mà ông ấy dạy dỗ đều được đưa vào các gia tộc lớn làm vệ sĩ."

"Chủ quán Phan, giết người này, tôi sẵn sàng trả 3 tỷ 500 triệu!" Kiếm Hổ như bắt được phao cứu sinh, điên cuồng hét lên.

Chủ quán Phan liếc xéo Kiếm Hổ, hừ lạnh:

"3 tỷ 500 triệu? Cậu cho rằng tôi là vì cứu cậu chắc? Nếu không phải cụ Tô muốn nhúng tay vào chuyện này thì cho dù cậu trả 35 tỷ, tôi cũng sẽ không quan tâm tới cậu đâu."

Nói xong, chủ quán Phan bước đến trước mặt gã mặt thẹo.

Ông ta xoay cổ tay, lạnh giọng nói:

"Chắc cậu cũng đã nghe nói tới tên tôi đúng không?"

Gã mặt thẹo lại có vẻ rất khách sáo, gật đầu đáp:

"Đúng vậy, năm xưa ông chính là đệ nhất cao thủ của Đạm Thành."

"Nếu đã nghe rồi thì mau cút đi, tôi sẽ tha cho cậu một mạng" Chủ quán Phan cười khẽ

Gã mặt thẹo thở dài lắc đầu:

"Võ công chỉ sợ tuổi tác, cho dù là ông năm xưa, tôi cũng chưa chắc đã e ngại, huống chi là bây giờ"

Chủ quán Phan biến sắc, phẫn nộ quát lên:

"Miệng còn hôi sữa, ngông cuồng tự phụ! Đã vậy thì hôm nay tôi sẽ chèn ép nhuệ khí của cậu!" Nói xông, ông ta giơ chân tung một cú đá thật nhanh.

Tần Trạm nhíu mày, thực lực của chủ quán Phan còn chưa bằng Hoàng Lĩnh, huống chi là gã mặt thẹo này.

Đùng!

Chủ quán Phan vừa xông đến gần, gã mặt thẹo đã nhảy lên không trung, tung cú đá trúng lực ông ta.

Chủ quán Phan nhất thời văng ra ngoài, phun một ngụm máu tươi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!