Chương 36: (Vô Đề)

Lý Khả Diệu xúc động vô cùng:

"Từ Huy Hoàng , ông hèn nhát cả một đời, hôm nay cuối cùng cũng vì con gái mà quyết đoán một lần."

Từ Huy Hoàng thật thà cười.

Diệp Huyền Tần lại trịnh trọng nói:

"Bố mẹ, mọi người cứ việc yên tâm."

"Sau này, con chính là trụ cột của gia đình mình, trời có sập con cũng chống đỡ được."

"Con đã nói qua, con muốn cho Lam Khiết trở thành người giàu nhất Lâm Hải này, một chuyên gia nho nhỏ chúng ta thật sự không cần thiết phải để trong mắt."

Từ Lam Khiết tức giận nói:

"Ai là người một nhà với anh, em còn chưa đồng ý đâu."

"Nói cho anh biết, trước khi anh sửa được cái tật chém gió này thì em tuyệt đối sẽ không gả cho anh đâu."

Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu cũng dở khóc dở cười.

Cậu con rể này, đến chém gió mà cũng thanh tân thoát tục như vậy.

Giàu nhất Lâm Hải mà cũng có mặt mũi nói ra!

Diệp Huyền Tần chỉ đành cười khổ.

Giữa người với người điều cơ bản nhất là tin tưởng đó!

Lam Khiết, bố, mẹ, yên tâm đi.

Từ lúc mọi người thu nhận con, con đã quyết định san bằng tất cả mọi chướng ngại, đưa mọi người lên vị trí đỉnh cao của đời người rồi!

Một chiếc Land Rover chầm chậm lái lên cầu Hải Hà rồi dừng lại.

Người lái xe thế mà lại là Sở Trường.

Ở hàng ghế phía sau có bốn người lực sĩ đang ngồi.

Đương nhiên bọn họ đã sớm lạnh lẽo đông cứng rồi.

Nhìn xuống dòng nước đang chảy xiết, Sở Trường lớn tiếng gào khóc.

Tuy hắn đã từng không dưới một lần tưởng tượng đến cái chết, nhưng khi hắn thực sự đối mặt, hắn vẫn sụp đổ, sợ hãi.

Hắn hoàn toàn chìm ngập trong hối hận.

Nhưng bây giờ hắn hối hận đã không kịp rồi.

Mệnh lệnh của Diệp Soái, so với sổ sinh tử của Diêm Vương còn đáng sợ hơn.

Nhưng vì một nhà già trẻ lớn bé, hắn chỉ có thể hi sinh bản thân mình!

Lặng lẽ điều chỉnh cảm xúc một chút, hắn mới ấn vào máy bộ đàm:

"Trương, lao động thôi."

Hôm nay đối với Diệp Huyền Tần mà nói là một ngày đáng để chúc mừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!