Chương 19: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Edit: tử Liên Hoa 1612

Beta: Đào Sindy

Sau khi kết thúc quay quảng cáo giày cao gót, lịch trình của Bùi Anh không hề ngắt quãng, cô tiếp tục ghi âm ca khúc mới.

Trần Thắng cho cô tìm hiểu bài hát tên Nở rộ, người viết nhạc và lời khá nổi danh về âm nhạc. Tổng thể ca khúc tuy là phong cách j

-pop, nhưng phối khí chủ yếu chọn dùng piano làm nhạc đệm, nghe vào thêm phần phần ưu nhã chậm rãi.

Lời bài hát này viết vô cùng tốt, dùng một đóa hoa nở rộ để chỉ một người hoàn mỹ nở rộ.

Nhưng cũng có một điều phải bắt bẻ, đó chính là quá khó hát.

Khi hát không chỉ không nắm chắc tiết tấu ca khúc, mà đến phần lên cao giọng trong điệp khúc thì Bùi Anh cũng không khống chế tốt âm sắc và hơi thở của mình..... Tại sao đánh boss cuối cùng này, Kiều Dĩ Thần lại chọn một nhiệm vụ có độ khó cao như vậy??

Bùi Anh học xong bài hát này thì ủ rũ, khi hát bản thân cô cũng không hài lòng, càng không cần phải nói tới Kiều Dĩ Thần.

Nhưng thời gian ghi âm sẽ không chờ cô, lại một lần nữa đứng trước phòng thu âm, cô cảm thấy... Mắng cứ mắng! Cô chịu được!

Cô gõ cửa phòng thu âm đóng chặt, rất nhanh đã có người tới mở cửa. Khi người kia trông thấy cô thì hai mắt tỏa sáng, cười cười chào hỏi:

"Chào Bùi tiểu thư, tôi là người thu âm."

Bùi Anh lễ phép gật đầu: Chào anh.

Người thu âm nghiêng người, khách khí mời cô vào:

"Kiều đại nhân đã đến."

Bùi Anh nghe thế, ánh mắt vừa vặn rơi vào bóng người cao to.

Kiều Dĩ Thần mặc một bộ tây trang màu đen, gần như không có bất kỳ thay đổi nào khác ba năm trước đây.

Ừ... Trừ việc anh ta chưa kết hôn biến thành đã kết hôn.

Năm ngoái đột nhiên lộ tin Kiều Dĩ Thần và ca sĩ Đinh Mông đã bí mật kết hôn, khiến Bùi Anh cũng phải kinh ngạc một phen, cô còn may mắn được xem trên weibo quá trình trình diễn tiết mục cẩu huyết của bọn họ.

Nhưng nếu Kiều Dĩ Thần đã kết hôn, tính tình sẽ trở nên tốt một chút... phải không?

"Chào Kiều tiên sinh."

Cô cười chào anh ta, Kiều Dĩ Thần chỉ lạnh nhạt gật đầu, hỏi cô:

"Học được bài hát chưa?"

Học được ...

Vậy vào đi.

Được ... Bùi Anh kiên trì đi vào.

Piano đánh lên khúc nhạc dạo, Bùi Anh bấm đúng thời gian mở miệng hát theo:

"Vạn vật héo rũ theo thời tiết, tôi và anh không còn gần gũi nhau nữa..."

Ngừng. Lần đầu tiên Kiều Dĩ Thần cắt ngang.

"Âm sắc của cô yếu như vậy, dinh dưỡng đều dồn xuống chân rồi sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!