Mọi người vừa nói chuyện vừa uống cà phê, Thiệu Tử Phàm định kết hôn vào cuối năm, mọi người bày mưu tính kế nên cử hành hôn lễ ở đâu, nên đi hưởng tuần trăng mật chỗ nào, trò chuyện vô cùng rôm rả.
Tâm tư Ứng Bình mải đặt vào Nhuế Ngạn, Nhuế Ngạn không uống cà phê mà uống trà trái cây, thỉnh thoảng Ứng Bình lại rót trà cho cô, rất ân cần.
"Tôi với Ứng Bình học cùng khoá, hiện tại tôi sắp kết hôn rồi, Ứng Bình còn chưa có bạn gái." Thiệu Tử Phàm tận dụng cho Ứng Bình:
"Mấy năm nay cậu ấy chả gần nữ sắc, sắp trở thành hòa thượng đến nơi rồi, Ứng Bình, cậu dứt khoát quy y xuất gia đi."
Này. Bạn gái Thiệu Tử Phàm đẩy Thiệu Tử Phàm một cái:
"Tiểu Á với Nhuế Ngạn cũng là bạn cùng lớp với anh, người ta còn chưa kết hôn, hiện tại thịnh hành kết hôn muộn, anh vội thay Ứng Bình làm gì, biết đâu người ta đã có bạn gái sắp bàn chuyện cưới hỏi thì sao."
Cô ấy cũng nhìn ra Ứng Bình để ý tới Nhuế Ngạn, xem như giải vây.
Không không không… Ứng Bình vội xua tay:
"Tôi chưa có bạn gái, chưa có bạn gái." Nói đoạn còn nhìn sang Nhuế Ngạn.
Nhuế Ngạn rũ mắt uống trà không nói lời nào, chỉ ra vẻ như chưa phát hiện.
"Đúng vậy, Kiều Kiều cũng theo chủ nghĩa không kết hôn, Thiệu Tử Phàm, cậu xem thường ai đấy?" Ngải Tiểu Á trừng Thiệu Tử Phàm một cái.
Mạc Kiều bưng cà phê nhấp một ngụm, cười nói:
"Tiểu Á, em đừng căm phẫn, biết đâu chỉ có em là chưa có bạn trai, Nhuế Ngạn đã có bạn trai rồi thì sao."
Không thể nào.
Ngải Tiểu Á nhướng mày:
"Nhuế Ngạn có bạn trai chắc chắn em là người đầu tiên biết, nếu cô ấy có bạn trai em sẽ cắt đầu làm bóng đá."
Sau khi Ngải Tiểu Á nói lời thề ra, mọi người trên bàn đều nhìn về phía Nhuế Ngạn, Nhuế Ngạn thấy mọi người im lặng, dời mắt khỏi điện thoại ngẩng đầu lên, phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình.
Nhuế Ngạn suy nghĩ một lát, thò người ra cầm dao cắt pizza trên bàn đưa sang:
"Cậu muốn tự làm hay để tớ giúp cậu?"
Cả bàn lặng thinh chừng mười mấy giây, Thiệu Tử Phàm và Ngải Tiểu Á đều há to miệng, đặc biệt là Ngải Tiểu Á không thể tin tưởng:
"Cậu có bạn trai? Tại sao tớ lại không biết?"
Bởi vì… Chuyện này Nhuế Ngạn cũng có phần áy náy, thật lòng xin lỗi cô ây:
"Tớ xin lỗi, hôm nào mời cậu ăn cơm nhé."
Đây là biến tướng thừa nhận.
"Cậu thực sự có bạn trai?" Ngải Tiểu Á hưng phấn:
"Là ai thế? Tớ có biết hay không? Có đẹp trai không? Có cao không? Có già không?"
Nhuế Ngạn suy tư một lát, nghiêm túc trả lời vấn đề của Ngải Tiểu Á: Đẹp trai, cao, già. Chú bộ đội của cô quả thực rất đẹp trai, vóc dáng rất cao, lớn hơn cô năm tuổi, thật sự già.
Già á? Mày Ngải Tiểu Á lập tức nhăn lại, có thể dùng từ già hình dung thì thể nào cũng từ 50 trở lên đi, Ngải Tiểu Á cắn môi, không hỏi lại, định nói chuyện với Nhuế Ngạn sau, cô trẻ đẹp như vậy, thật sự không nhất thiết để bản thân chịu khổ.
Nhuế Ngạn quá hiểu Ngải Tiểu Á, vừa thấy thái độ như vậy là biết trong lòng cô ấy suy nghĩ điều gì, không khỏi buồn cười, lời nói vui đùa mà thôi, trêu cô ấy một tí, nhưng không mở miệng giải thích.
Bạn gái Thiệu Tử Phàm quan sát Nhuế Ngạn một lát, cô ấy thường xuyên lên mạng, cũng biết một số tin tức trong giới giải trí về Nhuế Ngạn, gần đây chương trình của Nhuế Ngạn được phát sóng, đạt ratings game show cao nhất, trên Weibo cũng toàn tin về cô và Trác Hiểu Thiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!