Chương 34: (Vô Đề)

Tổng cộng 701 tin nhắn, Nhuế Ngạn đọc từng cái từng cái, mỗi lần chỉ ít ỏi mấy chữ, chủ yếu là hôm nay nhìn thấy gì, ăn gì, nếu không có chuyện để kể sẽ gửi năm chữ, Nhuế Ngạn, thật sự xin lỗi.

Hai năm rưỡi, ngẫu nhiên cũng sẽ dừng lại một hai ngày, không phải liền một mạch, trong đầu Nhuế Ngạn hiện lên suy nghĩ làm cô khó thở.

Đặc biệt là cuối năm trước, liên tục nhiều ngày không có tin nhắn, lại có tin nhắn được gửi đi ở Pháp.

Khi Nhuế Ngạn đọc đến phần này, khẽ nhíu mày, lúc ấy anh không ở Hồng Kông, vì sao lại phải đi Pháp, vì sao lại lừa cô rằng anh luôn ở Hồng Kông.

Nhuế Ngạn lại lướt về sau, lúc sau tin nhắn luôn được gửi từ Pháp, nói với cô hôm nay trời rất xanh, nước Pháp rất lãng mạn, anh giấu Triệu Khanh Nho uống một ly rượu vang đỏ…

Cuộc sống của anh trong mấy năm nay qua từng tin nhắn tựa như bức tranh hiện ra trước mắt cô.

Nhuế Ngạn nhìn ra ngoài xe, Trác Lương đang dựa vào lan can trong đình hóng gió, ánh đèn vừa khéo chiếu lên người anh, có thể nhìn thấy rất rõ anh đang cau mày xem điện thoại, vẻ mặt không vui.

Chú Tiểu… Nhuế Ngạn hé miệng, lại khựng lại, cao giọng gọi: Chú lại đây.

Trác Lương đang đắm chìm trong vại dấm Siêu Thoại Thuốc lá là thật, Cao Tường đã phát Weibo, Weibo viết: Tề Chiếu và Thư Cổ @ Nhuế Ngạn lại gặp nhau lần nữa.

Ảnh kèm theo là hình Tề Chiếu do Cao Tường đóng đang lấy sợi cỏ xanh trên tóc Thư Cổ, còn có một tấm chính là ảnh Cao Tường sửa sang lại tóc cho Nhuế Ngạn vào tối hôm nay.

Fans CP Siêu Thoại đã bùng nổ, mọi người hò reo vui mừng như ăn Tết, chính chủ rải đường, mọi người cùng ăn, chính chủ đăng ẩn ý, chỉ kém tuyên bố tin vui.

Trác Lương hít một hơi thật sâu, chuyện xảy ra tối nay, người sáng suốt nhìn vào là biết đang tạo fame, giới giải trí tạo fame là chuyện thường tình, nhưng Trác Lương nghĩ mãi vẫn thấy khó chịu.

Cô nhóc dính scandal với người khác, còn cười sáng lạn như thế, Trác Lương vừa nghĩ liền nhìn vào trong xe, chỉ thấy cô nhóc đang hung tợn trừng anh.

Trác Lương ngẩn ra, vội đứng lên đi đến bên cạnh cô rồi ngồi xổm xuống: Sao thế em?

Nhuế Ngạn hung dữ: Em vừa gọi chú đấy.

"Anh không nghe thấy." Trác Lương giơ tay sờ lọn tóc bên tai cô, chính là chỗ Cao Tường từng chạm vào, thu tay về, vẫn cảm thấy trong lòng rất khó chịu, giơ tay sờ lên, vừa sờ vào lại không bỏ xuống được, đầu ngón tay vuốt ve vành tai cô.

Nhuế Ngạn giật giật cổ, chẳng hất tay anh ra, để mặc anh vuốt ve, trong lòng lại uất ức, vừa mới tỏ tình với cô xong đã không thèm để cô vào mắt rồi, làm gì mà xem điện thoại mê mẩn như vậy.

"Em sao thế? Gọi anh làm gì?"

Nhuế Ngạn thấy anh ngồi xổm bên người mình, sợ chân anh không chịu đựng nổi bèn bảo anh đứng dậy ngồi vào ghế điều khiển, Trác Lương cũng không cậy mạnh, khi đứng dậy không nhịn được cúi đầu hôn hôn đỉnh đầu cô.

Trước đó Nhuế Ngạn còn ở trong trạng thái mơ mơ màng màng, lúc này lại vô cùng tỉnh táo, một số cảm quan cũng rõ ràng lên, cô cảm thấy trên người anh thoang thoảng mùi thuốc sát trùng, không biết có phải ảo giác hay không.

Trác Lương ngồi vào ghế điều khiển, nghiêng đầu nhìn về phía Nhuế Ngạn:

"Em muốn hỏi anh điều gì?"

"Em hỏi gì chú đều sẽ trả lời ư?" Nhuế Ngạn nhìn anh.

Anh sẽ. Trác Lương gật đầu, anh cũng đoán ra được cô muốn hỏi gì, vốn dĩ anh định giấu cô, nhưng sau khi biết chuyện cô từng tới Hồng Kông tìm anh từ chỗ bác sĩ Lý, có muốn giấu cũng giấu không được.

"Vì sao chú lại tới Pháp?"

Nhuế Ngạn gọn gàng dứt khoát.

Bởi vì… Trác Lương mỉm cười, cố gắng nói một cách nhẹ nhàng bâng quơ:

"Anh gặp phải một tai nạn nhỏ, bị va chạm nên cần ra nước ngoài làm tiểu phẫu."

Tay cầm điện thoại của Nhuế Ngạn siết chặt, một cơn gió mát lùa qua khe cửa sổ, cả người Nhuế Ngạn run rẩy.

Trác Lương cởi áo khoác phủ lên người cô, vỗ vỗ cánh tay của cô: Hiện tại đã ổn rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!