"Chút nữa đi ăn với mọi người không chị?" Cô gái tên A hỏi.
Mỹ Hạnh ngước mắt lên. Cũng được em. Dù sao tối nay cũng không có hẹn, nên cô muốn nhân dịp này để tạo thêm sự thân thiết với mọi người hơn.
Từ khi vào làm việc đến nay, cô thấy mọi thứ cũng không khó khăn lắm. Công việc thì dần dần cũng nắm bắt được một số thứ cơ bản. Quan hệ đồng nghiệp thì cũng khá tốt, mọi người trong phòng khá là thân thiện và hòa đồng. Duy chỉ vấn đề sinh hoạt là hơi nhức nhối một chút với cô.
Không phải là giờ giấc làm việc, cũng không phải là việc di chuyển tới công ty. Tuy chung cư cách xa văn phòng, nhưng mỗi sáng Nhị đều chở Quốc Hùng với cô đi làm và mỗi chiều đều đưa hai người về đến tận nhà.
Chỉ là cô hơi nhức nhối về vấn đề nhà cửa.
Mọi khi có bà mẹ khó tính ở bên, công việc nhà thường không khiến cô phải bận tâm. Giờ sống một mình ở chung cư, cô phải quần quật từ thứ này đến thứ khác. Dần dần làm biếng, cô bắt đầu bỏ bê việc quét dọn và thấy nhớ bóng dáng ai đó.
Đến nỗi lúc trước, cô còn xắn tay lao vào bếp, giờ có lúc đi ăn với anh thì không nói, những lúc ở nhà một mình thì cô ship đồ ăn tới cho khỏe. Thích món gì thì order món đó, ăn xong thì gói lại trong một cái bao và vứt luôn cho tiện. Khỏi mắc công phải rửa chén bát này nọ.
Trở lại với thực tại, gần đến giờ tan ca, cô liền lấy điện thoại nhắn tin cho Quốc Hùng, người mà cô lưu trong danh bạ là bà mẹ khó tính.
[Chút nữa tan ca hùng về trước đi nha.
Hạnh có hẹn đi ăn với mọi người trong phòng *icon lè lưỡi*]
Quốc Hùng nhanh chóng nhắn tin lại. [Cho hùng đi với *mặt cười*]
[Phòng kinh doanh đi ăn, sếp tổng đi theo làm gì *liếc mắt đầy khinh bỉ*]. Cô tủm tỉm cười khi nhắn.
Anh buồn rầu. [Bỏ rơi hùng sao *mặt khóc*]
[Ngoan đi chị thương *trái tim*]
Tan ca, Nhị đánh xe chở sếp về như hôm nào.
"Ủa chị Hạnh tăng ca hả anh?" Nhị tò mò khi không thấy chị Hạnh mà sếp lại bảo đi về.
"Không, chị ấy đi chơi với mọi người rồi."
Quốc Hùng cầm điện thoại lướt gì đó.
"Giờ về nhà luôn hay đi đâu anh?" Mọi bữa Nhị phải chở chị Hạnh về chung cư trước, sau đó mới chở sếp về nhà. Giờ không có chị Hạnh nên Nhị phải hỏi.
Quốc Hùng nói.
"Em chở anh ra chỗ tập xe luôn." Giờ anh lái xe được rồi nhưng cần tập thêm cho quen. Vài ngày nữa là anh có thể tự đánh xe chở Mỹ Hạnh đi làm.
Về phần của Mỹ Hạnh, cô và cả phòng di chuyển tới một nhà hàng Hàn Quốc nằm ở trung tâm thành phố. Mọi người bắt đầu gọi đồ nướng, lẩu và rượu Soju.
Đây cũng chả phải là lần đầu tiên Mỹ Hạnh uống rượu, nên đô của cô có vẻ cao hơn những chị em phụ nữ khác.
"Em nghe nói chị với sếp tổng đi du học cùng với nhau?" Cô gái tên A hỏi.
Mỹ Hạnh gật đầu. Ừm.
Cô gái tên B.
"Chị với sếp tổng đang yêu nhau hả?"
Cái này hơi bị khó trả lời, nói yêu nhau thì cũng chưa phải là đúng, vì cả hai vẫn chưa confirm với nhau. Nhưng nếu nói không phải thì lại càng chả đúng, cả hai sống thử với nhau rồi mà. Đâu có. Mỹ Hạnh cứ xác nhận như vậy là hợp lý nhất.
Nói có thì mắc công cả phòng lại đồn lên những chuyện không hay.
"Chị nói láo đúng không? Em thấy hai người đi chung với nhau hoài?" Cô B thắc mắc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!