Để em đi theo anh. Nhị quay xuống nói với Duy Thanh. Lúc này cu cậu vừa tấp xe vào lề đường.
Duy Thanh ngồi ở ghế sau lắc đầu.
"Không cần đâu em. Cứ bình tĩnh, có gì anh gọi." Nói xong anh bước ra và đảo mắt nhìn quanh trong lúc đóng cửa xe lại.
Khu vực khá yên ắng, đó là những nhận định ban đầu của anh. Việc hẹn gặp nhau ở ngoài bờ sông H này, anh không biết tên Chín Rắn đang nghĩ gì trong đầu.
Thích cái không khí mát mẻ ở đây, hay gã thích nhìn dòng sông H thơ mộng đầy hiền hòa, mà anh nghĩ gã không phải là kiểu dạng người bay bổng như vậy đâu. Hẹn gặp ở phía đông vắng vẻ này, nhiều chiếc xe nghi vấn lại đậu rải rác xung quanh, chắc chỉ là trùng hợp.
Tý ngồi bên cạnh Nhị cầm bộ đàm. Anh em chuẩn bị. Mặc dù Duy Thanh trấn an mọi người nên bình tĩnh, nhưng anh chàng và Nhị vẫn cảm thấy không an tâm.
Ok anh. Một người khác đáp lại. Gã đang cùng nhiều người khác ở gần đó.
Duy Thanh lúc này đi tới chiếc xe đang đậu trước mặt. Mở cửa sau ngồi vào trong, anh đã thấy tên Chín Rắn nhíu mày khó chịu. Chào anh.
Chín Rắn hất đầu ra lệnh, hai tên đàn em của gã ngồi trước liền bước ra ngoài. Đóng cửa lại, hai gã đứng bên cạnh chiếc xe rít thuốc. Nhị thấy vậy nên càng thấp thỏm không yên tâm.
Anh chàng liên tục gõ ngón tay lên vô lăng như từng nhịp co thắt của sự hồi hộp.
"Thế giới giờ đã thay đổi." Chín Rắn nói.
"Tranh giành, hỗn loạn xảy ra khắp nơi." Chín Rắn liếc mắt.
"Vậy mà mày lại trốn núp mất tiêu."
Duy Thanh biết ý của gã muốn nói gì, nên liền nói thẳng vào vấn đề.
"Em đâu còn vướng mắc gì với thế giới nữa đâu anh."
Ý mày là sao?
Chín Rắn không hiểu.
Duy Thanh nói.
"Anh biết đó, giờ anh Hai của em chỉ còn sống được vài năm nữa, nên anh ấy chỉ muốn dành thời gian ít ỏi còn lại sống với gia đình…"
"Chuyện anh Hai tao biết."
Chín Rắn cướp lời vì thấy thằng em này cứ vòng vo tam quốc.
"Vấn đề là tao đang hỏi mày." Chín Rắn nghe anh Hai bảo đã giao lại tất cả mọi việc cho Duy Thanh.
Hỏi em làm gì?
Duy Thanh khẽ cười. Em xong rồi.
Xong cái gì? Chín Rắn bắt đầu thấy nóng trong người.
Duy Thanh hơi trầm mình xuống.
"Anh biết đó, mục đích trước giờ của em chỉ là muốn trả thù cho anh Hai." Anh nhìn Chín Rắn.
"Giờ thù đã trả xong, mọi việc với em xem như đã kết thúc."
Chín Rắn thắc mắc như kiểu đang dò hỏi.
"Đừng nói với tao, là mày muốn bỏ miếng bánh lớn để về kiếm vụn bánh mỳ chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!