Đại học, một ngưỡng cửa mới bắt đầu với Mỹ Hạnh. Ngày cô nhận giấy báo trúng tuyển, cả nhà mừng hết lớn. Chú Tân và mẹ cô sau đó đã tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ để mời các bà con hàng xóm và bạn bè của hai người tới dự, xem như là ăn mừng việc cô trở thành tân sinh viên.
Ở cái thời này, việc đậu đại học là một chuyện vô cùng lớn lao. Nó khiến người ta gọi là rạng rỡ mặt mày với bà con láng giềng và họ hàng hai bên. Người nào mà đậu đại học thì được mọi người xem như là bậc tri thức, là người thông minh hiếu học và tiền đồ vô cùng sáng lạng.
Mặc dù gia đình rất vui nhưng Mỹ Hạnh lại rất buồn. Buồn vì cô chuẩn bị xuống thành phố để nhập học và từ đây, trong quãng thời gian ngắn ngủi còn lại trước khi Duy Thanh nhập ngũ, cô lại không được gần kề nhiều bên anh.
Nhưng không sao, khoảng hai năm chứ mấy, chẳng mấy chốc là qua và cô sẽ sớm được gặp lại anh thôi.
Vì bữa tiệc ăn mừng này, cũng đồng thời là bữa tiệc tạm gọi là chia tay, bởi ngày mai cô phải khăn gói xuống trường, do vậy nên từ sớm, cô đã chạy sang cô nhi viện để rủ Duy Thanh qua nhà mình chơi. Nhân tiện, cô rủ luôn Quốc Hùng, Khánh Long và Bích Trâm nữa.
Quốc Hùng là vì cảm ơn anh đã cho cô đi nhờ xe hôm bữa thi và cũng đồng thời nhờ vả luôn ngày mai chở cô đi một đoạn. Khánh Long thì vừa là bạn học, vừa là hàng xóm. Bích Trâm thì đương nhiên là bạn thân của cô rồi.
Bữa tiệc cũng bắt đầu, cô, em gái Mỹ Dung, Bích Trâm đã ngồi một bàn đợi sẵn những người kia. Khánh Long sau đó vác mặt qua và ngay lập tức chọc ghẹo Bích Trâm. Quốc Hùng cuối cùng cũng tới nhưng Mỹ Hạnh lại ngạc nhiên vì chả thấy Duy Thanh.
Quốc Hùng đi vào chào mọi người xong thì liền nói.
"Thằng Thanh mắc đi lên viện cùng má Ba nên không qua được."
Mỹ Hạnh nghe xong mà lòng thấm đượm nỗi buồn.
Sao lúc nào Lu cũng vắng mặt trong những giờ phút quan trọng nhất vậy. Mới lúc chiều mẹ của cô còn nói bóng gió chuyện cô có người yêu, nên cô định chiều nay sẽ lén bật mí cho mẹ mình. Để rồi cuối cùng đến tối tan tiệc, mẹ lại tưởng nhầm Quốc Hùng là bạn trai của cô.
Bà khen anh chàng thông minh, đẹp trai, hào hoa lịch sự, còn kêu cô sau này phải gắng học tập và nghe lời anh chàng nữa.
Gì vậy, Quốc Hùng chỉ là bạn của cô thôi mà.
Duy Thanh mới là người cô yêu và cũng là người yêu của cô. Duy Thanh, Nguyễn Duy Thanh, thật sự là cô chỉ muốn hét lên như vậy với mẹ của mình. Nhưng dù cô có nói thế nào và giải thích ra sao, thì mẹ cô vẫn không muốn nghe.
Sáng hôm sau, Mỹ Hạnh đi nhờ xe Quốc Hùng xuống thành phố. Cô và anh sẽ làm thủ tục nhập học và các vấn đề liên quan như làm đơn xin ở ký túc xá của trường. Tuy cô không đậu được vào ngành ngân hàng, nhưng học quản trị kinh doanh cũng được.
Chỉ cần cô cố gắng và siêng năng thì sau này ra trường cũng sẽ dễ xin việc thôi.
"Nhất thân, nhì thế, tam quyền, tứ chế", tuy không có ba thứ còn lại nhưng cô lại có nhất thân, do vậy cô chỉ cần trau dồi thêm năng lực nữa thôi.
Mọi thủ tục đều hoàn thành một cách nhanh chóng và không có gì khó khăn lắm. Có điều cô lại ngạc nhiên khi thấy Quốc Hùng cũng làm thủ tục nhập học vào ngành của mình. Chả phải anh chàng đậu tài chính ngân hàng sao.
"Ủa, sao Hùng lại học quản trị kinh doanh?"
Cô thắc mắc khi đang đi ngoài sân trường.
Quốc Hùng ầm ờ nói láo.
"Bữa trước Hùng ghi nhầm hồ sơ. Học quản trị để về điều hành công ty của mẹ, chứ học ngân hàng để làm gì."
Sau này thì cô mới biết, té ra anh chàng vì mình mà chuyển ngành. Hèn gì ngày xưa anh chàng hỏi cô định thi vào trường nào, rồi nguyện vọng một với hai là gì các kiểu. Té ra là anh chàng muốn biết thông tin để về ghi hồ sơ. Đúng là vì yêu, mà anh chàng dám đánh đổi tất cả.
Sau vụ nhập học, Mỹ Hạnh tiếp tục ngạc nhiên lần thứ hai khi thấy Quốc Hùng cũng làm đơn xin ở ký túc xá. Gì vậy, chẳng phải là mẹ của anh chàng có nhà ở dưới thành phố sao, bữa đi thăm Văn Vũ, anh chàng cũng đã từng kể với mọi người rồi.
Vậy đó, khi yêu, người ta có thể làm và đánh đổi tất cả mọi thứ, chỉ để được ở bên cạnh người mình muốn, dù cho phải chịu bao nhiêu cực khổ và khó khăn. Và khi hết yêu, thì người ta cũng làm tất cả những gì mình có thể để chạy trốn và không muốn nhìn mặt.
Thế rồi những ngày tháng chính thức trở thành tân sinh viên cũng bắt đầu với Mỹ Hạnh và Quốc Hùng. Hai người bắt đầu làm quen với nhiều thứ khi được tiếp xúc với môi trường mới.
Đối với Mỹ Hạnh, đại học, nó có rất nhiều điều lạ, mà cũng có nhiều thứ quen. Đầu tiên là nói về việc học,
"đại học tức là học đại", một câu nói cửa miệng mà cô đã nghe được từ rất lâu.
Bây giờ ngồi trên lớp, cô lại được nghe thêm,
"đại học, tự học là chính", hay câu khác như,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!