Chương 38: Viện điều dưỡng cuộc sống hoàn mỹ 38

Màu xanh lá nhanh chóng rút đi, biến thành màu da con người.

Một người sống sờ sờ cứ như vậy xuất hiện trước mặt bọn họ.

Khang Mại: !

Thế mà ông ta lại không đi vào bằng cửa!

Quái vật trong phó bản có thể là bất cứ hình dạng gì, Khang Mại không bị hình dạng của viện trưởng dọa mà chỉ là có chút cáu với hành vi không đi bằng cửa của ông ta.

Viện trưởng trông có vẻ không lớn tuổi mấy, khoảng chừng ba mươi, gương mặt anh ta rất anh tuấn sáng sủa, cho dù anh ta không cười thì cũng vẫn mang lại cho người ta một loại cảm giác rất hiền hòa.

Khang Mại nhìn về phía Ngân Tô, ra hiệu bây giờ cô định làm thế nào.

Ngân Tô lại trực tiếp xách dao đi qua đó,

"Anh là viện trưởng à?"

Viện trưởng đã phát hiện phòng phẫu thuật không được bình thường cho lắm, nghe thấy giọng nói, anh ta lập tức liếc mắt nhìn qua, trên gương mặt hiền lành hiện lên vẻ ác liệt.

Y tá trưởng với bác sĩ của anh ta đâu?

Chuyện gì thế này..

Viện trưởng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng anh ta biết tình hình hiện giờ không hề ổn. Không nghĩ nhiều, ông ta giơ tay vẫy một cái, cánh tay liền biến thành vô số dây leo, đánh về hướng Ngân Tô.

Ngân Tô vung con dao trong tay lên chặt dây leo.

Dây leo không bị cắt đứt mà ngược lại, chúng nó quấn lấy con dao, ý định lôi Ngân Tô đến cạnh viện trưởng.

Ngân Tô nhướng mày, ánh mắt lộ ra vẻ hứng thú.

Cô buông luôn con dao ra, trở tay túm lấy dây leo, kéo một phát về phía mình. Viện trưởng vốn không để cô gái gầy yếu trước mặt này vào mắt nên ông ta không ngờ Ngân Tô lại kéo một cái như vậy, lại còn kéo được ông ta.

Viện trưởng không còn dám khinh thường cô nữa, vô số dây leo bao quanh Ngân Tô.

Trong phòng phẫu thuật dây leo bay loạn, Ngân Tô di chuyển giữa đám dây leo linh hoạt như một con cá, dây leo hoàn toàn không thể chạm vào cô.

Viện trưởng đánh trượt mục tiêu vài lần, rõ ràng anh ta đã bắt đầu nổi giận, vốn dĩ chỉ có hai cánh tay biến thành dây leo nhưng hiện giờ đã biến luôn nửa thân trên thành dây leo.

Vô số dây leo gần như lấp đầy cả phòng phẫu thuật.

Đồ đạc trong phòng phẫu thuật bị dây leo cuộn lên, ép đến mức thay đổi hình dạng rồi dồn dập ném về phía Ngân Tô.

* * *

* * *

Trong một phòng nhỏ ngay kế phòng phẫu thuật.

Bác sĩ Chu đứng cạnh cửa, từ cửa sổ trong suốt nhìn ra ngoài.

Dây leo quá nhiều, anh ta chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ bóng dáng hư ảo đang di chuyển trong đám dây leo.

Bác sĩ Chu rút một ống tiêm trong áo blouse ra, một tay bật cái nắp ống tiêm.

Anh.. làm gì thế? Lúc này Phó Kỳ Kỳ đã chịu qua được cơn đói, cô ta túm lấy ống tay áo bác sĩ Chu: Anh định làm gì?

Bác sĩ Chu rũ mắt nhìn cô ta, đột nhiên quay người lại, ngồi xổm xuống,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!