Chương 49: Chị em

Editor: Tiểu Anhh

Lê Tiêu xách túi nilon của siêu thị, đi ra từ khúc rẽ. Nhìn Bách Bộ Thê ở phía trước mắt, Lê Tiêu theo bản năng nhíu nhíu mày. (bách bộ thê: trăm bước thang)

Từ sau khi Lê Nhan ngã xuống từ chỗ này, cô đã cố gắng không đi qua nơi đây, nếu như nhất định phải đi qua, cô sẽ chọn đi đường vòng.

Chỉ là sắc trời hôm nay đã không còn sớm, nếu như không muốn đi qua Bách Bộ Thê, thì phải qua con đường cái dọc theo sườn núi ở bên cạnh. Bên cạnh núi khó tránh khỏi có chút âm u, hơn nữa đèn đường còn bị hỏng vài cái, cô không dám một mình đi vòng qua núi.

Cô nhìn Bách Bộ Thê kéo dài dưới ánh đèn đường, xiết chặt túi nilon trong tay, nhấc chân đi tới.

Hai nhà Lê Tiêu và Lê Nhan có quan hệ rất tốt, vậy nên khi đó mua nhà đã cố ý chọn hai căn khá gần nhau. Hai nhà không có việc gì thì ghé qua nhà nhau chơi, khi có chuyện cũng có thể giúp nhau một chút, Lê Tiêu cứ ba ngày hai bữa lại chạy đến nhà Lê Nhan chơi.

Nhưng sau khi Lê Nhan xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lê Tiêu đã rất lâu rồi không tới nhà cô.

Phía trước Bách Bộ Thê có một người phụ nữ, ánh đèn đường lờ mờ hắt lên người cô ta, làm hình bóng cô ta nhìn có chút mờ ảo.

Lê Tiêu theo bản năng khựng lại, ban nãy cô đã nhìn qua, chỗ này không có người nào cả. Không, đây không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất, đó chính là bóng lưng người này sao lại nhìn giống Lê Nhan như vậy?

Cô vẫn còn nhớ, vào cái đêm xảy ra chuyện, Lê Nhan cũng mặc một bộ váy liền áo như vậy, màu xanh đen theo phong cách preppy, tóc đen dài đến eo, phần đuôi hơi xoăn xoăn.

Lê Tiêu đờ đẫn nhìn đăm đăm vào bóng lưng kia một phút, cô ta đứng dưới ánh đèn, không nhúc nhích.

Chị họ? Lê Tiêu bước lên một bước, gọi thử một tiếng. Cô nghe ba mẹ nói gần đây Lê Nhan đã đi làm, chắc là vừa tam tầm trở về?

Người phụ nữ dưới đèn đường không phản ứng, Lê Tiêu lại gọi cô ta thêm một tiếng, đi tới phía sau cô ta nửa mét. Bầu không khí có chút quỷ dị khó hiểu, nếu không phải nhìn bóng lưng người này rất giống Lê Nhan, cô nhất định sẽ làm như không nhìn thấy cô ta mà đi thẳng luôn.

Nhấc chân phải lên, Lê Tiêu đang chuẩn bị đi lên trước để nhìn xem thế nào, người phụ nữ đó lại đột nhiên đổ về phía trước, lăn xuống Bách Bộ Thê. Lê Tiêu bị dọa sợ không nhẹ, tay hơi buông lỏng, bịch, túi nilon rơi trên nền xi măng.

Bất chấp đồ đạc rơi vãi đầy trên đất, Lê Tiêu xông nhanh tới trước Bách Bộ Thê, đứng ở chỗ người phụ nữ đứng ban nãy nhìn xuống dưới.

Không có gì cả.

Vừa rồi rõ ràng mình đã nhìn thấy một người phụ nữ ngã xuống, nhưng cái gì cũng không có.

Cô tìm tôi? Một giọng nói của phụ nữ thình lình truyền tới từ phía sau, giọng điệu u ám khiến tim Lê Tiêu đập trật một nhịp.

Vào giờ khắc này, tất cả những bộ phim kinh dị từng xem đều chen chúc chui vào trong đầu, giống như là cắt nối biên tập một bộ phim ma.

Lê Tiêu không ngăn được cơn rét run đang bốc lên, cô vừa thở gấp vừa quay đầu lại, vẫn là bóng dáng kia, nhưng lần này là lơ lửng giữa không trung.

A ————!! Cơn sợ hãi trong lòng không thể nào kiềm chế được nữa, chân Lê Tiêu mềm nhũn, té xuống cầu thang.

Lê Nhan bị tiếng đinh đinh đang đang trong phòng bếp đánh thức.

Không tình nguyện mở mắt ra, cách đó không xa có một bóng lưng cao gầy đang bận rộn trong phòng bếp. Hừm, nhìn mỗi bóng lưng không thôi đã thấy vóc dáng người này rất rốt.

Dán mắt lên lưng người đàn ông đó một phút, cuối cùng Lê Nhan ngồi dậy từ trên ghế sofa, nhìn hoàn cảnh chung quanh.

Căn phòng rộng rãi sáng sủa, đồ đạc sắp xếp ngăn nắp sạch sẽ, thiết bị sang trọng, tốt lắm, đây vốn dĩ không phải nhà mình.

Nhìn lướt qua chiếc chăn mỏng ở sau lưng, Lê Nhan mới nhớ hôm qua mình ở nhờ nhà ông chủ một đêm.

"Ừm, để em làm bữa sáng cho." Lê Nhan đi tới phòng bếp, nhìn thoáng qua nồi sắt kêu sùng sục, cứ cảm thấy có một loại cảm giác thân thiết không giải thích được.

Mạc Trăn quay đầu lại liếc Lê Nhan đầu tóc rối bù, bình tĩnh xoay người lại tiếp tục xắt cà rốt:

"Không cần, tôi làm gần xong rồi, em đi rửa mặt trước đi."

À, vậy được rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!