Editor: Tiểu Anhh
Hiệu quả cách âm của cửa trang viên Kensny đều rất tốt, nhưng âm thanh của người gõ cửa lại tựa như gần sát bên tai, chỉ có thể chứng minh... Người này nội lực cực cao.
Trong những người mà Mạc Trăn quen, có thể có nội lực như vậy, e rằng chỉ có sư phụ anh.
Chẳng qua ông ta vừa nói cái gì ấy nhể? Nếu anh không ra mở cửa, ông ta sẽ tự đi vào?
Nếu ông ta có thể tự đi vào, vậy anh cần gì phải xuống mở cửa?
Nghĩ như vậy Mạc Trăn cảm thấy rất có lý, bèn yên tâm thoải mái tiếp tục nằm xuống ngủ.
Sư phụ ngoài cửa: ...
A Diêu ở trong nhà Mạc Trăn lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp được người ngoài tới nhà trừ Đường Cường. Tay chân luống cuống lượn mấy vòng ở phòng khách, A Diêu lại quen cửa quen nẻo phi lên tầng hai.
"Trăn Trăn Trăn Trăn, hình như sư phụ tới rồi đó!"
Tuyệt kỹ hất chăn lại tái xuất giang hồ, khác biệt với lần trước chính là, vào mùa này bỗng nhiên bị người ta hất chăn, Mạc Trăn run run một cái hoàn toàn tỉnh ngủ.
Xoay người lại quấn chăn lần nữa, Mạc Trăn mở mắt ra liếc A Diêu một cái,
"Tôi biết, cô giúp ông ta mở cửa đi, tôi sẽ xuống ngay."
Tôi? A Diêu giấu hai tay sau lưng, bất an vặn xoắn hai cái,
"Sư phụ sẽ không trực tiếp bắt tôi chứ?"
"Không biết, nhưng nếu cô không mở cửa cho ông ta, tôi cũng không chắc trong cơn tức giận ông ta sẽ làm chuyện gì đâu."
A Diêu: ...
Cô giống như gió biến mất tăm.
Bởi vì A Diêu là linh thể, bình thường gặp chướng ngại vật như cửa đều trực tiếp xuyên qua, cho nên với công việc mở cửa này cô không phải rất nhuần nhuyễn.
Cẩn thận nghiên cứu khóa cửa nhà Mạc Trăn, A Diêu ngộ ra gật đầu, Vừng ơi mở ra!
Cửa theo tiếng mở ra.
Sư phụ ngoài cửa: ...
Đột nhiên ông ta cảm thấy gió ngoài cửa hơi lớn, kiểu tóc của ông ta có chút hỗn độn.
Mà khi A Diêu nhìn thấy rõ người ngoài cửa, cũng theo bản năng ngây ngẩn cả người.
Trước kia cô chưa từng gặp thiên sư, không biết thiên sư sẽ có dạng gì. Nhưng cho dù thiên sư không giống trong TV tóc dài phơ phất mặc trường bào, tiên phong đạo cốt siêu trần thoát tục, thì cũng không... mốt như vậy chứ?
Áo sơ mi màu rượu đỏ xứng với cà vạt màu xám tro, tây trang quần âu đen, chân đi một đôi giày da màu đen bóng loáng, khí chất ưu nhã quý tộc này cho dù ngay lúc này tới tham gia vũ hội cao cấp cũng không có nửa điểm đột ngột.
Càng đừng nói tới cặp mắt khẽ híp dưới tóc mái kia, có thể trong nháy mắt hạ gục tất cả người đẹp nổi tiếng trong vũ hội.
Đợi đợi chút nào, không đúng, người này thật sự là sư phụ? Nhưng nhìn ông ta không lớn hơn Trăn Trăn bao nhiêu mà!
"Cô nhìn có hài lòng không?"
Sư phụ cong cong khóe miệng, trong thanh âm trầm thấp từ tính còn xen lẫn ý cười nhè nhẹ.
A Diêu: ...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!