Chủ yếu vẫn xoay quanh album mới của Lâm Sanh, hắn là nhà sản xuất, có rất nhiều chuyện phải lo.
Trên một phương diện khác, cuộc sống của hắn và Hứa Minh Ưu, bắt đầu chậm rãi dây dưa với nhau.
Không, thực chất, cuộc sống của bọn họ đã sớm dây dưa cùng một chỗ từ rất lâu rồi.
Nói ra thì, cũng chẳng có gì đặc biệt.
Đơn giản chỉ là cùng ăn một bữa cơm, trò chuyện tâm sự,
Hoặc hai người bỗng nhiệt huyết dâng trào chạy tới công viên xem các ông các bà khiêu vũ.
Sau đó thỉnh thoảng Trình Tư bận bịu chẳng buồn để mắt tới cái gì xung quanh, Hứa Minh Ưu đành đem thân mình ra làm quản gia bếp núc kiêm dọn dẹp studio cho hắn,
Ừm, còn được nghe một vài ca khúc mới của Trình Tư.
Kỳ thực cậu mù tịt về âm nhạc, nhưng không hiểu vì sao Trình Tư rất thích đàn cho cậu nghe.
Số lần ngày một nhiều lên, khó tránh khỏi bị người khác để ý.
Tỷ như Tống Diệm có lần bày ra vẻ mặt cổ quái hỏi hắn cùng Hứa Minh Ưu đến cùng có quan hệ gì với nhau,
Trình Tư biểu hiện vô cùng bình tĩnh: A?
Không có gì, bạn bè thôi.
Tống Diệm từ chối cho ý kiến.
Cũng bận rộn như vậy còn có Lâm Sanh.
Album mới, quảng bá, đủ loại hoạt động…
Cậu ta với thành tích vững vàng thăng tiến, hiện giờ vô cùng hot,
Nên mỗi ngày cũng phải bay tới bay lui, một khắc rảnh rỗi cũng không có.
Bất quá so với các vị minh tinh khác và người đại diện của họ một tấc không rời,
Tống Diệm không phải lúc nào cũng dính lấy cậu ta,
Đối với Lâm Sanh, hình như anh thích nuôi thả hơn thì phải. *chài ơi chăm em nó mà làm như chăn thả gia súc =))*
Cũng như lần này Lâm Sanh đi quảng bá ở nơi khác, chỉ dẫn theo trợ lý.
Tống Diệm cứ ngày ngày chạy tới studio của Trình Tư thảo luận một vài chuyện liên quan đến album.
Lâm Sanh quảng bá xong trở về cũng chạy thẳng đến studio của Trình Tư.
Cậu ta thẳng thừng mở cửa văn phòng cười nói, xem ra tâm tình khá tốt.
Lâm Sanh: Tôi đã về!
Trình Tư nhìn Lâm Sanh túi lớn túi nhỏ, trên tay còn cầm bó hoa tươi, nở nụ cười: Fan hâm mộ lại đi đón sao?
Lâm Sanh gật gật đầu, thả mấy thứ đồ trên tay xuống, sau đó lục lọi một hồi trong túi, bảo: Tôi có quà cho hai người này.
Nói xong từ trong túi móc ra hai cái hộp, mở ra xem, thì ra là hai chuỗi vòng tay tràng hạt làm bằng gỗ đàn hương.
Lâm Sanh: Tôi đi quảng bá chính là ở ngọn núi Phật nổi tiếng, trên núi miếu thờ khói hương nghi ngút, tôi ở đó cầu Phật châu(lần tràng hạt) cho anh với Minh Ưu, khai quang rồi đó! Xem này, tôi cũng đeo!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!