Note: Trong chương này có nhắc đến ca khúc The Rose, mình nghĩ đây là ca khúc mà tác giả muốn nói :"> Các bạn hãy nghe thử nhé, có vẻ như Bình Quả Thụ yêu thích các ca khúc cổ điển, sâu lắng (hợp gu mình hehe).
Chớp mắt đã đến buổi hoà nhạc của Lâm Sanh.
Nhưng cho dù quy mô nhỏ đi chăng nữa, đẳng cấp vẫn rất khủng.
Chưa nói đến dàn nhạc đệm được mời đến chính là dàn nhạc hoành tráng nhất toàn quốc,
Lâm Sanh cũng vì buổi hoà nhạc này mà bỏ ra rất nhiều công sức tập luyện, vô cùng tâm huyết.
Theo lời cậu ta, nói đây là buổi hoà nhạc, không bằng gọi là chương trình tri ân —–
Cảm ơn những người bạn luôn ủng hộ giúp đỡ cậu ta, người thân, còn có fan hâm mộ, cậu ta muốn hát tặng tất cả bọn họ.
Hứa Minh Ưu cầm tấm vé Trình Tư cho cậu, sớm đã ngồi vào vị trí của mình.
Không hổ là vé của khách mời, vị trí đối diện với sân khấu trên khán đài tầng hai, tầm nhìn cực kỳ tốt.
Nghe nói vé VIP rất ít, cũng không được bán, mà do Lâm Sanh tự sắp xếp.
Nếu không phải người cực kỳ thân cận, có lẽ ngay cả cuống vé cũng không được đụng vào,
Huống hồ đây còn là vị trí tốt nhất.
Hứa Minh Ưu cúi đầu loay hoay khởi động máy ảnh.
Trong lòng chợt dấy lên một cảm xúc phức tạp: Quan hệ của Trình Tư với Lâm Sanh, quả nhiên không tầm thường.
Buổi biểu diễn rất nhanh bắt đầu.
Mỗi tiết mục của Lâm Sanh đều rất đặc sắc, biển người phía dưới cũng không ngừng hâm nóng bầu không khí nhiệt liệt.
Nhưng đáy lòng Hứa Minh Ưu cứ ngọ nguậy không yên, mặc dù ngoài mặt theo thông lệ vẫn tiến hành chụp ảnh.
Lúc này buổi hoà nhạc đã diễn ra một nửa,
Đèn trên sân khấu đều tắt, chỉ chiếu rọi một mình Lâm Sanh đang hát ca khúc đã giúp cậu thành danh,
Khán giả đung đưa lightstick, tự phát mà hát theo.
Chỉ là khi ca khúc đến đoạn cao trào, cậu đột nhiên ngừng hát.
Không khí nhất thời bị đè xuống, chợt yên tĩnh dị thường.
Tim Hứa Minh Ưu bỗng nảy lên.
Đinh, đinh, đinh
Không biết từ đâu bỗng truyền tới ba nốt nhạc piano thanh thuý,
Ngay sau đó ngọn đèn vụt sáng —–
Rạng ngời trên sân khấu, Trình Tư mặc âu phục đen, đứng trước cây đàn dương cầm.
Dưới đài tiếng hoan hô dậy sóng, hắn mỉm cười đặt ngón trỏ lên môi, suỵt khẽ một tiếng.
Đợi đến khi mọi người yên tĩnh, hắn cúi người chào khán giả, đoạn quay lưng ngồi xuống.
Tay hắn đặt nhẹ lên phím đàn, nhìn Lâm Sanh;
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!