Chương 14: (Vô Đề)

Tỷ như lúc trước hắn gửi tin nhắn, Hứa Minh Ưu luôn trả lời rất nhanh, nhưng mà bây giờ, toàn phải chờ cả buổi trời mới nhận được hồi đáp —–

Vừa rồi bận việc, điện thoại đang sạc pin không để ý, tín hiệu không được tốt;

Lại tỷ như hắn mời Hứa Minh Ưu đến studio chơi hoặc cùng ăn cơm, Hứa Minh Ưu tỏ ý —–

Gần đây bề bộn, thân thể không được khoẻ, trong nhà quá nhiều đồ ăn mà ăn không hết sẽ lãng phí, phải dạy phụ đạo cho con gái nhà hàng xóm…

Tóm lại, đâu đâu cũng là lý do.

Trình Tư nghĩ tới nghĩ lui,

Chỉ có thể đem nguyên nhân quy kết cho chuyện ngày đó cậu rơi nước mắt.

Hẳn là cậu rất xấu hổ,

Nhưng trong lòng Trình Tư lại vô cùng cảm động.

Người này, luôn đem lại cho hắn cảm giác ấm áp vui vẻ,

Hắn không muốn chỉ vì một chuyện như vậy mà mất đi người bạn ấy.

Mà phía bên kia,

Hứa Minh Ưu cũng rất phiền não.

Gần đây không hiểu Trình Tư làm sao, liên tục không ngừng mời cậu hết tới chơi lại đến ăn cơm,

Những lý do có thể xài được sắp bị cậu lôi ra hết rồi.

Hứa Minh Ưu tạm thời không muốn đụng mặt hắn.

Ngày hôm ấy chính mình khóc một trận như vậy, còn bị hắn ôm,

Bây giờ nhớ lại vẫn thấy cực kỳ mắc cỡ.

Nói trắng ra, kỳ thực da mặt cậu quá mỏng,

Hơn nữa từ đầu đến giờ cậu vốn không có cách nào bình tĩnh trước mặt hắn được.

Chuyện này lại khiến Hứa Minh Ưu thêm phần buồn bực.

Cho nên là, trốn được thì cứ trốn đã.

Nghĩ tới đây, Hứa Minh Ưu thở dài  thườn thượt.

Chuông điện thoại bỗng vang lên.

Cậu lôi ra xem: quả nhiên lại là Trình Tư.

Hứa Minh Ưu khẽ cắn môi nhấn phím tắt —–

Lát nữa bảo mình đang họp là được.

Kết quả chẳng bao lâu sau, tiếng chuông lại vang lên.

Hứa Minh Ưu tiếp tục nhấn tắt, Trình Tư bên kia cũng tiếp tục gọi vào, rất có khí thế

"cậu không tiếp tôi không ngừng".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!