Chương 31: (Vô Đề)

31.

Bình tĩnh

Ánh trăng bị mây đen dày đặc bao trùm, sau một phút Thẩm Yểu cùng Từ Ý Bạch nhìn nhau, bất ngờ không chút báo trước, ào ào đổ cơn mưa xuống.

Mưa không hề nhỏ, thời điểm giọt mưa đầu tiên rơi lên người Thẩm Yểu, hàng mi của cậu mới khẽ khàng rung động.

Hiện tại trên mặt Thẩm Yểu đã chẳng hề còn sự mừng rỡ khi thấy Từ Ý Bạch mới nãy, cậu đứng giữa màn mưa, như chìm vào trong sương mù.

Cậu không hề chuyển tầm mắt, ánh mắt đan xen với Từ Ý Bạch vẫn chẳng có một tia chột dạ như cũ, hoặc phải nói là chẳng có chút cảm xúc nào.

Từ Ý Bạch bỗng dưng cảm thấy cổ họng nghẹn lại.

Anh là người chất vấn không hề làm sai điều gì, những hạt mưa dày đặc tựa như xối vào trong lòng anh, trống rỗng lạnh lẽo.

Trời mưa rồi.

Khi Từ Ý Bạch mở miệng, âm thanh khản đặc khiến anh cảm thấy xa lạ, trộn lẫn trong tiếng mưa lặng lẽ, anh nghiêng mặt dời tầm mắt đi trước, Lên nhà trước đã.

Căn phòng Thẩm Yểu ở vẫn giống y hệt như trước lúc anh đi, ngoại trừ những đồ gia dụng cần thiết, những trang trí khác cực ít, như thể chỉ là một chỗ dừng chân tạm thời.

Từ Ý Bạch đi theo sau cậu, nghe được tiếng công tắc vang lên, ánh sáng bừng lên bất chợt khiến tạm thời mất đi thị lực.

Khi tầm nhìn được khôi phục lại, anh nhìn thấy Thẩm Yểu bỏ chiếc túi lớn vẫn luôn cầm trong tay lên ghế, sau đó lấy hai chai nước khỏi tủ lạnh.

Thẩm Yểu đưa anh một chai, còn thuận miệng hỏi câu: Uống nước chứ?

Cánh tay treo giữa không trung nửa ngày, cố chấp giữ vững đến khi mỏi nhừ, chai nước trong tay mới được người tiếp nhận.

Từ Ý Bạch không uống, anh siết chặt chai nước, chiếc chai plastic phát ra tiếng vang khiến người ê răng.

Anh đổi câu hỏi:

"Em với Quan Thù thật sự từng ở bên nhau sao?"

Thẩm Yểu ngồi trên sofa, vặn chai nước uống từng ngụm nhỏ. Nghe được âm thanh, mới hơi hơi ngẩng đầu, thừa nhận nói:

"Đúng thế, là hồi cấp ba."

Hô hấp của Từ Ý Bạch căng thẳng, lại hỏi: Tình đầu sao?

Vâng. Thẩm Yểu gật đầu nói, Tình đầu.

Lần đầu yêu đương dường như có một hàm nghĩa khác thường, sở dĩ gọi nó bằng một danh từ đặc biệt như vậy, là để giải thích sự đặc thù cùng thuần khiết của nó.

Thẩm Yểu là tình đầu của anh, nhưng anh không phải tình đầu của Thẩm Yểu.

Yết hầu của Từ Ý Bạch lăn xuống, anh không muốn nghĩ đến thời điểm trước kia Thẩm Yểu cùng Quan Thù yêu đương như thế nào, có phải cũng hôn lấy lòng, cũng nũng nịu như vậy không.

Hay là những điều đó đều là Quan Thù dạy em ấy.

Từ Ý Bạch vặn mở chai nước uống mấy ngụm, lúc này mới cảm thấy bình tĩnh tỉnh táo hơn không ít. Anh thấp giọng nói:

"Quan Thù vẫn còn thích em."

Mắt anh không chớp không rời khỏi Thẩm Yểu dù một giây, muốn xem phản ứng từng phút giây của cậu.

Thẩm Yểu lại lãnh đạm nâng mi, hỏi ngược lại: Thế ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!