22.
"Đừng nói là ngài đang ghen"
Quan Thù đi chưa được bao lâu, bác sỹ Yến Tri Hành cử đến đã tới. Ông kiểm tra thân thể qua loa cho Thẩm Yểu, cũng không có gì đáng ngại, liền để lại thuốc và dặn dò thêm vài câu.
Thẩm Yểu đóng cửa lại, tiếp tục về giường nằm ngủ.
Thời điểm tỉnh dậy, là năm giờ sáng, di động bên cạnh người đang phát sáng.
Khi Từ Ý Bạch đi, Thẩm Yểu đã bằng lòng mỗi ngày đều gọi điện thoại chat video với anh. Cậu cũng không hoàn toàn tuân thủ lời hứa, lúc nghe lúc không.
Mỗi lần không nhận điện thoại, Thẩm Yểu đều cách một hai tiếng sau mới xuất hiện, rất thành khẩn nói
"Anh ơi, xin lỗi em quên mất."
Thái độ ngoan đến mức người ta chẳng thể bới móc, nhưng thường xuyên sau mỗi lần quên, mỗi lần đi vắng, sẽ lại có một lần bất chợt gọi video, tươi cười như hoa với Từ Ý Bạch ở đầu kia điện thoại.
Thẩm Yểu không quên chuyện này, thời gian mất tích lần này của cậu có chút lâu, cho nên cầm lấy di động gọi video với Từ Ý Bạch.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, Thẩm Yểu không bật đèn, cho nên màn ảnh bên cậu tối tăm, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ.
Bên Từ Ý Bạch vẫn còn đương chạng vạng, khuôn mặt tuấn tú của anh rất nhanh xuất hiện trong màn hình, sau lưng là một vầng trời chiều cùng đám người thấp thoáng.
Anh mang bluetooth, không giống như đang ở trong phòng đàn, mà như đang đi bên ngoài.
Tầm mắt Từ Ý Bạch dời xuống, tại chốn đông người ồn ào huyên náo, anh không chất vấn Thẩm Yểu vì sao biến mất cả đêm, chỉ thấp giọng gọi:
"Yểu Yểu...... Sao lại gọi điện thoại giờ này vậy?"
Thẩm Yểu đặt điện thoại xuống giường, thẳng người dậy bật đèn đầu giường mờ tối lên. Cậu kéo chăn lên trên, che cổ đi, chỉ để lộ gương mặt xinh đẹp.
Đuôi mắt cậu còn đỏ, vừa nhìn đã thấy tinh thần không tốt, giọng mũi cũng rất nặng:
"Anh ơi, em bị cảm...... Đêm qua ngủ một mạch luôn, cho nên không nhận được điện thoại."
Có phát sốt không?
Từ Ý Bạch tức thì quan tâm, anh mím môi hỏi, Đã uống thuốc chưa?
Không phát sốt. Thẩm Yểu mở to mắt nhìn anh, tràn đầy cảm giác ỷ lại, phối hợp trả lời mỗi một vấn đề,
"Uống thuốc cảm lần trước anh mua cho, hiện tại đã đỡ hơn nhiều rồi."
Từ Ý Bạch cúi đầu Ừ một tiếng, lại nhắc nhở nói:
"Đừng để điều hòa lạnh quá." Anh vẫn có chút không an tâm:
"Còn khó chịu không, có cần anh gọi bác sỹ đến không, hay là anh về với em nhé?"
Thẩm Yểu không nhịn được bật cười:
"Em chỉ là bị cảm thôi mà, chứ có phải sắp chết đâu."
Thẩm Yểu.
Giọng nói của Từ Ý Bạch trở nên nghiêm túc, Thẩm Yểu biết anh không thích nghe lời này, nhẹ nhàng mà Vâng một tiếng, chuyển dời đề tài:
"Sao anh lại ở ngoài thế, không luyện đàn ư?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!