18.
Quan Thù
Motor phóng vun vút trên đường. Bình thường khi Quan Thù đi một mình đều lái xe lao như bay, lúc Thẩm Yểu ngồi phía sau thì hắn liền chỉnh tốc độ về mức an toàn.
Quan Thù luôn yêu quý chiếc motor này của mình, giá cả đắt đỏ, lại còn đã được độ hàng. Cha hắn cho rằng quá ồn ào, thiếu chút nữa đánh gãy chân hắn. Cho dù như vậy, Quan Thù cũng không chịu bán đi.
Anh em tốt nhất của hắn muốn chạm vào chiếc xe, Quan Thù liền đập tay ra, khiến mu bàn tay người kia sưng vù.
Chiếc xe này ngoại trừ hắn, chỉ duy nhất có Thẩm Yểu được chạm vào, được ngồi lên. Thời điểm Thẩm Yểu ngỏ ý muốn lái thử, hắn cũng đồng ý.
Khi lái thử có chút ngoài ý muốn, Thẩm Yểu lao ầm cả xe lẫn người vào thân cây. Khi đó Quan Thù chẳng hề thương tiếc chiếc xe, chỉ hết hồn hoảng hốt chạy tới xem vết thương trên người Thẩm Yểu.
May sao tốc độ chậm, Thẩm Yểu không có thương tổn gì lớn. Quan Thù lại vẫn kinh hồn khiếp vía dẫn cậu đến bệnh viện, dẫu cho cậu có nói một vạn lần rằng chỉ bị thương ngoài da.
Vạt áo của Thẩm Yểu bị gió thổi phồng lên, cậu ôm lấy eo Quan Thù từ phía sau, gò má dán lên lưng hắn.
Thân nhiệt Quan Thù cao, mùa đông thì giống như lò sưởi, hiện tại qua lớp áo mỏng manh mùa hè, cũng có thể cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng.
Nhưng cậu vẫn rất thích ôm Quan Thù.
Motor đỗ dưới khu chung cư. Căn hộ này là quà tặng sang năm khi hắn tròn mười tám, song sau khi hắn yêu đương cùng Thẩm Yểu, Quan Thù liền trộm chìa khóa ở nhà đi.
Thẩm Yểu ngồi yên trên motor, không nói lời nào, nhưng lại giang hai cánh tay về phía Quan Thù.
"Thật sự là càng lúc càng mong manh đó Thẩm Yểu." Ngoài miệng Quan Thù có chút ghét bỏ, nhưng nghe ra lại có sự đắc ý vô cớ, thân thể rất thành thật bế cậu lên,
"Giờ đến tự xuống xe cùng không muốn nữa hả?"
Thẩm Yểu đứng vững chân, chủ động nắm tay hắn.
Cậu quá hiểu tính cách ngượng nghịu nói một đằng làm một nẻo của Quan Thù, hỏi ngược lại:
"Sao chứ, cho bế mà cậu cũng không muốn à?"
Quan Thù siết chặt tay cậu, Hừ một tiếng từ trong khoang mũi.
Cậu không muốn sao? Thẩm Yểu ngây thơ nói,
"Không muốn thì tớ chỉ đành kiếm người khác chịu bế tớ thôi."
"Cậu mẹ nó tìm ai bế hả?"
Biết Thẩm Yểu chỉ đùa giỡn trêu chọc hắn, nhưng Quan Thù vẫn không bình tĩnh nổi. Hắn dứt khoát bế Thẩm Yểu, đỡ mông cậu, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Bế chứ, ông đây đâu có nói là không đâu......"
Quan Thù.
Thẩm Yểu ôm vai hắn, nhắc nhở nói,
"Cậu lại nói bậy rồi."
......
Quan Thù bế Thẩm Yểu, vẫn thừa sức vươn tay mở cửa nhà, sau khi vào hắn mới thả Thẩm Yểu từ trong lòng xuống.
"Mấy ngày nay đi làm gì thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!