Chương 14: (Vô Đề)

14.

"Vậy anh trai sẽ bảo vệ tôi chứ?"

Yến Viện nghe được động tĩnh, mới quay đầu lại. Lúc này Thẩm Yểu mới thấy rõ khuôn mặt bà. Hình dáng ngũ quan của Yến Tri Hành có điểm giống bà, chẳng qua diện mạo Yến Viện mềm mại hơn rất nhiều, không có tính công kích gì.

Dung mạo bà thùy mị, rất dễ dàng làm cho người ta buông lỏng phòng bị. Yến Viện chỉ chỉ vị trí trống bên cạnh nói:

"Ngồi bên cạnh ta đi, là ta bảo Tri Hành gọi cháu đến đây dùng bữa, có quấy rầy đến cháu không?"

Thẩm Yểu không đoán được Yến Tri Hành đã nói những gì với bà, và vì sao bà lại để Yến Tri Hành gọi một Omega như cậu tới gặp. Cậu đành phải đi đến, dựa theo  yêu cầu của Yến Viện ngồi xuống bên cạnh bà.

Cậu không biết Yến Tri Hành đã giới thiệu về cậu với Yến Viện như thế nào, chần chừ chào một tiếng:

"Chào dì ạ, cháu không bận gì cả, không quấy rầy gì đâu."

Yến Viện gật đầu xem như đáp lời:

"Cháu từng thấy ta sao?"

Vâng. Đầu tiên Thẩm Yểu nhìn vào mắt Yến Tri Hành ngồi ở đối diện, vẫn là dáng vẻ lạnh như băng kia, cậu thức thời quay mặt qua nói đúng sự thực,

"Từng thấy ở buổi tiệc...... Sau lại nhìn thấy ở dưới sân khấu trong rạp hát ạ."

"Ta thích xem vũ kịch, rất ít xem múa độc diễn."

Yến Viện khẽ cười nói,

"Nhưng bài múa của cháu rất đẹp."

Thẩm Yểu ngượng ngùng sờ sờ mũi, cậu xem như không còn mất tự nhiên giống như lúc mới tiến vào nữa, có chút thẹn thùng mím môi cười với Yến Viện, quả thật là dáng vẻ khiến các bậc cha mẹ ưa thích.

Yến Viện cũng mỉm cười, bà gọi người phục vụ ở cửa mang thực đơn lên một lần nữa, hỏi Thẩm Yểu có cần gọi thêm đồ ăn hay không.

Thẩm Yểu nhìn lướt qua, khe khẽ lắc đầu.

Không khí bữa cơm có chút quái dị, tần suất Yến Tri Hành nói chuyện vẫn rất ít, chỉ có thời điểm Yến Viện hỏi han y mới nói chuyện, đáp án cũng là lời ít ý nhiều.

Đại bộ phận thời gian đều là Yến Viện tán gẫu cùng Thẩm Yểu, Thẩm Yểu coi như khéo léo, lời Yến Viện nói cậu đều thuận theo, thi thoảng còn có thể chọc bà cười.

Yến Viện đều hỏi về vấn đề liên quan đến điệu múa, tựa như lúc ăn cơm tìm một người thảnh thơi hầu chuyện cùng bà.

Thẩm Yểu không ăn bao nhiêu.

Lúc trở về, Yến Viện ngồi ở ghế lái phụ, cậu cùng Yến Tri Hành ngồi ở ghế sau.

Sau khi cậu xuống xe, Yến Viện mới mở miệng ngữ điệu dịu dàng hỏi:

"Lúc trước hỏi chẳng phải con nói không thích sao, thế nào lại vừa khéo là Omega con tìm bao lâu nay vậy chứ?"

Yến Tri Hành gỡ lỏng cà vạt, không nói gì.

"Con tìm cậu ta lâu như vậy mà?" Yến Viện lại hỏi:

"Muốn kết hôn với cậu ta ư?"

Chuyện quan trọng đến vậy, bà lại dùng giọng điệu nhẹ bẫng để nói ra, như là đang hỏi y có muốn ăn cơm hay không.

Yến Viện là mẹ ruột của y, nhưng không khí giữa bọn họ không ấm áp, mà lại như cách một lớp màng trong suốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!