13.
Tôi chẳng có ý gì với thân thể của cậu.
"Pheromone...... của tôi ư?"
Đáp án này làm cho Thẩm Yểu thoáng có chút bất ngờ, cậu nhẹ giọng lặp lại một lần theo bản năng. Cậu có chút không hiểu những lời này bao gồm cả hàm nghĩa lẫn cái giá của nó, cẩn thận đặt lại câu hỏi: Cụ thể là gì?
"Tại thời điểm cần thiết, ví dụ như kỳ nhạy cảm của Alpha, tôi cần pheromone của cậu trấn an, đương nhiên ——"
Yến Tri Hành thoáng ngừng, y dùng giọng điệu cực kỳ lạnh lẽo, nói về chuyện riêng tư giữa Alpha cùng Omega:
"Giả như có tình huống thiết yếu, tôi sẽ ký hiệu cậu."
Ngón tay Thẩm Yểu khẽ động đậy, rũ lông mi tránh khỏi tầm mắt Yến Tri Hành, bình tĩnh thản nhiên cân nhắc lợi hại.
Cậu có thể nhận ra qua vài lần gặp mặt trước, Yến Tri Hành không có thiện cảm gì với mình, song ngẫm nghĩ lại, chuyển biến của Yến Tri Hành đích xác là bắt đầu từ ngày ngửi được pheromone của cậu.
Vậy là, Yến Tri Hành rất thích pheromone của cậu ư?
Tình huống hiện tại này, y căn bản không cho cậu cơ hội chối từ.
Vừa vặn, qua mấy tháng nữa là sinh nhật hai mươi hai tuổi của cậu.
Tại đêm đó, Thẩm Phục Lâm chuẩn bị cho cậu một bữa tiệc sinh nhật long trọng, cũng là một buổi đấu giá bí ẩn mà Thẩm Yểu là hàng hóa.
Lão tán dương Thẩm Yểu bằng vô số lời có cánh, chỉ là vì đêm đó.
Yến Tri Hành quyền cao chức trọng đã trực tiếp tìm tới Thẩm Phục Lâm, dựa theo lá gan chuột nhắt của Thẩm Phục Lâm, chỉ cần cậu ở bên Yến Tri Hành, lão ngàn vạn lần cũng không dám đụng đến cậu.
Yến Tri Hành muốn dùng cậu làm thuốc ức chế, cậu liền biến y thành ô dù, là một giao dịch công bằng.
Nếu Yến Tri Hành muốn thứ đó, thì cậu cho, cũng chịu trả giá, nên trước tiên cứ lợi dụng Yến Tri Hành đi đã.
Thẩm Yểu gật đầu, mỉm cười nói: Được.
Cậu thong thả hỏi:
"Ngài Yến thích pheromone của tôi lắm sao?"
Lời vừa buông ra, cậu liền thử phóng ra pheromone của mình. Hương hoa hạnh chỉ tỏa ra một luồng, vẻ mặt Yến Tri Hành lại xuất hiện chút biến hóa rất nhỏ.
Yến Tri Hành mới vừa uống thuốc, chỉ số pheromone của y hiện tại rất ổn định, hương pheromone tao nhã thoang thoảng của Omega hiện tại lại không có tác dụng trấn an, ngược lại như châm một mồi lửa trong lòng.
May sao pheromone kia cũng đủ nhạt, chẳng đến nỗi khiến y không khống chế được.
Nếu như là kỳ phát tình lúc trước, trong khoang xe khép kín, Thẩm Yểu hẳn đã bị y đè lên cửa xe cưỡng ép ký hiệu rồi.
Yết hầu của y di động lên xuống khó lòng phát giác, Yến Tri Hành duy trì biểu cảm lạnh giá của mình, nói với Thẩm Yểu:
"Khi tôi không có yêu cầu, hy vọng cậu có thể khống chế tốt tuyến thể của bản thân."
"Xin lỗi, tôi tưởng rằng ngài rất muốn ngửi."
Thẩm Yểu thoạt nhìn rất thật lòng thật dạ nói câu xin lỗi, chậm rãi thu hồi pheromone của mình.
Yến Tri Hành ấn hạ cửa sổ, gió đêm chầm chậm thổi qua, xua tan mùi hương lưu trong khoang xe, hương hoa hạnh rõ ràng đã phai nhạt, song vẫn ngập tràn trong đầu mũi y như trước.
"Chỉ cần pheromone của tôi thôi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!