Chương 8: (Vô Đề)

Sau đêm hôm đó có vài ngày Chu Kỳ không về nhà.

Từ đầu đến cuối anh đều không liên lạc với tôi, nhưng tôi biết là do bệnh tình của Tô Dư trở nên xấu hơn, cô ấy đau đớn không thể chịu nổi mới gọi điện thoại cho Chu Kỳ.

Chu Kỳ, Chu Kỳ từng ở bất cứ thời khắc nào đều đứng trước mặt bảo vệ tôi bây giờ lại không chút do dự lựa chọn đi tìm cô ấy.

Tôi tìm một bệnh viện rất xa để khám tổng quát, sau khi khám xong bác sĩ cầm báo cáo nói với với tôi bằng vẻ mặt nghiêm túc:

"Cô Ôn, cô phải cố gắng trút hết những cảm xúc đè nén trong người ra, nó sẽ giúp sức khỏe của cô ổn định hơn."

Tôi im lặng rất lâu.

"Cảm ơn bác sĩ nhưng tôi không có ai để chia sẻ cả."

Còn có ai để tôi chia sẻ sao?

Ba năm ở nước ngoài, vào thời điểm nghiêm trọng nhất tôi bị hôn mê vì dạ dày xuất huyết, được một bạn học không quen biết đưa tới bệnh viện.

Lúc xuất viện đi qua một con đường vắng người lại không may gặp phải cuộc đọ s.ú.n. g trên phố, đạn lạc bay thẳng vào cạnh sườn.

Tôi đã quen với cảnh một mình, huống chi lúc đó tôi và Chu Kỳ đang ở trong trạng thái chia tay.

Sau đó khi về nước bên cạnh anh đã có Tô Dư.

Tôi càng không thể nói gì.

Đồng ý lời cầu hôn của Chu Kỳ đúng là có một chút tư tâm.

Bởi vì trong vô số đêm tối tưởng chừng như không vượt qua nổi, tôi nhớ đến thiếu niên ở sân bay hai mắt đỏ bừng nói rằng sẽ luôn chờ tôi trở về, khi đó đáy lòng đã khô cạn sẽ xuất hiện chút dũng khí.

Tôi vừa nghĩ đến chuyện quá khứ vừa đi từ từ ra cửa bệnh viện.

Bỗng nhiên có người chắn trước mặt tôi.

Tôi ngẩng đầu, là Chu Kỳ.

Anh gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi, vẻ mặt lạnh lùng đáng sợ, trong giọng nói lại chứa rất nhiều lo sợ không yên:

"A Từ, em tới bệnh viện làm gì?"

Tôi sửng sốt vài giây mới phản ứng kịp.

Có lẽ anh sợ tôi sẽ giống Tô Dư.

Vì vậy tôi bật cười:

"Đi khám tổng quát thôi."

Chu Kỳ không tin nên tôi không còn cách nào khác phải rút báo cáo khám bệnh từ trong túi ra đưa cho anh xem.

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò:

Tui Là Cá Mặn ( để đọc truyện mới 🐳

Chỉ để lại phần chẩn đoán của bác sĩ tâm lý.

Từ số liệu có thể nhìn ra cơ thể của tôi không có vấn đề gì lớn.

Chu Kỳ bình tĩnh lật đi lật lại báo cáo tới hai lần, rồi nhìn chăm chú vào dòng chữ [Vết thương cũ ở phần eo không có gì đáng ngại.] hỏi tôi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!