Hà Thanh Nhu cầm thẻ mở cửa phòng, ước chừng đứng sững ở cửa chùng một phút, cuối cùng nhận mệnh mở rộng cửa ra.
Phòng bên trong rất rộng rãi, đầy đủ phương tiện, hai chiếc giường đặt song song cùng nhau, khoảng cách ở giữa chừng một mét, WC chung với phòng tắm, chỉ được ngăn cách bởi một lớp thủy tinh trong suốt, không biết kiến trúc sư đã nghĩ gì khi thiết kế, cả phòng ở cùng WC cũng chỉ được 'che' bởi một tấm kính thủy tinh, từ bên ngoài nhìn vào, rõ đến không sót một tí gì.
Ở một hướng khác của phòng, rèm cửa sổ màu kem được kéo lại, phía sau lớp rèm cửa chính là một khung cửa sổ sát mặt đất, Hà Thanh Nhu kéo rèm cửa ra, trong phòng bừng sáng lên, khí trời hôm nay không được tốt cho lắm, hơi mờ mờ, bầu trời tựa như bị đắp bởi một lớp vôi bạc lên vậy.
Khách sạn gần sát với đường lớn, các nàng ở lầu mười tám, từ trên nhìn xuống, xe cộ tấp nập trên đường, giao thông của Bắc Kinh quả nhiên là danh bất hư truyền, bốn năm giờ đã xếp thành một hàng dài.
Lâm Nại ở trước quầy tiếp tân làm xong thủ tục nhận phòng xong, xách hai túi màu đen trên tay, đợi cô cất xong mọi thứ, hỏi Hà Thanh Nhu: Chị ngủ giường nào?
"Giường bên ngoài này," Hà Thanh Nhu trả lời, nhưng đột nhiên lại nghĩ tới buổi tối khi đi tắm, khoảng cách càng gần nhìn càng 'rõ nét', nàng lại lập tức đổi giọng,
"Cái giường bên trong."
Ngược lại thì Lâm Nại không có suy nghĩ nhiều đến như vậy, cô nói:
"Vậy tôi ngủ bên ngoài, à, được rồi, tiếp tân gửi, tối nay thay."
Cô chuyển một cái túi màu đen qua cho Hà Thanh Nhu, bên trong là một bộ nội y thuần trắng, kiểu dáng vô cùng... đặc biệt.
Nhất thời Hà Thanh Nhu cảm thấy mặt nóng bừng lên, cản giác thấy cái túi trên tay có chút bỏng tay.
Lâm Nại thấy nàng không có phản ứng, phất phất bộ màu đen cùng kiểu dáng:
"Nếu chị không thích màu trắng, có thể đổi cùng tôi."
Hà Thanh Nhu im lặng không lên tiếng, nhãn thần phức tạp mà liếc nhìn hoa văn trên nội y.
"Là mới, còn khử trùng rồi." Lâm Nại cho là nàng đang lo lắng nội y không sạch sẽ.
Chỉ mặc tối hôm nay, gật đầu một cái liền cho qua, Hà Thanh Nhu sắc mặt không chút thay đổi liền bỏ lại nội y vào trong túi, kéo ngăn kéo trên tủ đầu giường đặt vào trong đó.
Nhất thời khom lưng thoáng nhìn vào, nàng nhìn thấy trên giá để đồ có đặt một cái hộp màu hồng, mặt trên bao bì của hộp còn dùng font chữ cực lớn, viết 'Bôi trơn giữ ẩm, an toàn vệ sinh', trong nháy mắt, vành tai của nàng liền đỏ lên, len lén liếc mắt nhìn qua Lâm Nại.
Hẳn là Lâm Nại còn chưa chú ý tới, nàng vội vàng cầm mấy thứ này ném nhanh vào tận sâu bên trong ngăn kéo.
"Buổi tối có muốn đi dạo một chút hay không?"
Lâm Nại hỏi, cô khá quen biết chỗ này, có thể làm hướng dẫn viên cho Hà Thanh Nhu.
"Tôi có có chút công việc cần xử lý," Hà Thanh Nhu vùi đầu vào trượt trượt màn hình điện thoại, nhấp vào trong nhóm để theo dõi tiến độ công việc, Vạn Khoa Doãn ở trong nhóm viết đã nộp tài liệu lên rồi,
"Có thể khoảng tám, chín giờ mới có thời gian."
"Đến lúc đó có thể ra phố Trường An, cảnh đêm bên kia rất đẹp."
Được. Nàng đáp lời, mặt khác lại gửi tin nhắn cho Vạn Khoa Doãn, nhắc anh chạy qua các bộ phận có liên quan một chuyến, cùng với xét duyệt tiến độ.
Lâm Nại không có chuyện gì có thể làm, liền tùy ý nhìn lướt qua vài phần tư liệu.
"Cô không về thăm nhà một chuyến?" Hà Thanh Nhu hỏi.
Lâm Nại ngẩng đầu nhìn nàng, bất đắc dĩ cười cười:
"Trở về ba mẹ cũng không ở đó, không cần thiết."
Hà Thanh Nhu giật mình, trầm mặc một lúc lâu, mở miệng nói:
"Nghe nói Bắc Kinh có rất nhiều món ăn vặt, tới lúc đó cô dắt tôi đến ăn thử đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!