Chương 29: (Vô Đề)

Hà Thanh Nhu bị đánh thức bởi tiếng còi xe, nàng vừa mở mắt, liền nhìn thấy xe từ từ chạy vào Rừng mai.

Dậy rồi? Lâm Nại nói, nghiêng thân cúi người về phía nàng.

Cùng lúc đó, cách đó vài mét, Diệp Tầm cùng Bùi Thành Minh đang lấy xách đồ xuống xe, tiếng còi xe khi nãy chính là hai người bọn nhấn, để thông báo cho mọi người biết là họ là về đến nơi rồi.

Hà Thanh Nhu ngồi thẳng lưng, tay siết chặt, nhưng không có ý định né tránh.

"Tới rồi, xuống xe thôi." Lâm Nại giúp nàng tháo dây an toàn ra, lại còn rất hiểu ý mà mở giúp nàng cửa xe luôn.

Nàng hiểu lầm!

Trên mặt nóng bừng lên, Hà Thanh Nhu vì để che giấu mà phải cúi thấp đầu, xuống xe. Cánh rừng mênh mông trải dài, giữa tháng sáu, tháng bảy, nhánh lá trên cây mai thấp thấp lung lay trong gió, những lúc có gió, từng hàng cây đung đưa, như từng con sóng màu xanh lục.

Người phát triển khu này cũng thật có đầu óc kinh tế, mảnh rừng mai này nằm ngay kế tòa tháp chim yến, lúc trước đều là địa điểm du lịch, lúc xây dựng lại, chỉ tháo bỏ một số ít kiến trúc, còn lại thì vẫn giữ nguyên như cũ, là điểm nghỉ ngơi cho mọi người, đương nhiên, hầu hết tất cả mọi hoạt động đều thu phí, cũng như chỗ ở của Tống Trung Thiên vậy.

Khu rừng mai bên này miễn phí, nhưng lại rất hiếm khi có người đến đây.

Diệp Tầm cùng Bùi Thành Minh nhìn thấy hai người, liền qua đây chào hỏi, hai nàng liền giúp họ xách đồ.

"Người của bên Đoàn xe đều ở bên trong, còn có vài nhân viên công ty nữa," Lâm Nại vừa đi vừa nói với nàng,

"Trong Đoàn xe có vài đứa con nít, bọn họ rất ồn ào, chị đừng để ý."

Mấy đứa con nít trong đội xe toàn là cả đám lắm lời, cô sợ bọn họ hưng phấn quá mức mà quên cấp bậc lễ nghĩa.

"Hình như trong đội xe có rất nhiều người vừa mới hai mươi tuổi hơn thì phải." Hà Thanh Nhu nói, Diệp Tầm, Tưởng Hành Châu, còn có Trì Gia Nghi làm thợ chụp ảnh, nàng còn gặp qua 4, 5 người khác, ở cái tuổi này, không phải nên ở trường Đại học à.

Bùi Thành Minh nghe được, mới giải thích với nàng:

"Ngoại trừ A Tầm cùng Hành Châu, đều là những người năm nay mới đến."

Hơn nữa là chỉ có hai người mới xuất thân từ câu lạc bộ, còn lại đều là người nhà của lãnh đạo cấp cao của công ty, tham gia để giải trí, trải nghiệm một chút, đến lúc chính thức thi đấu sẽ không để bọn họ tham gia vào.

"Mọi người đều rất năng động," Hà Thanh Nhu nói, mấy cái túi xách trên tay khá nặng, nàng phải đổi tay qua lại,

"Người trẻ tuổi sẽ rót năng lượng mới vào Đội xe hơn."

Bùi Thành Minh cười cười, Lâm Nại đem toàn bộ túi trên hai tay mình xách qua một bên tay, cúi người xuống xách thêm một nửa số túi trong tay nàng, bởi vì có người ở đây, Hà Thanh Nhu mới không giành lại, nếu giành lại thì tạo cảm giác như hai người đang yêu đương vậy, hai người đâu phải là người yêu của nhau đâu.

Bùi Thành Minh nhìn thấy rất rõ ràng, tới gần Diệp Tầm, cúi đầu răn dạy:

"Có nhìn thấy chưa? Học hỏi đi, quay về trường lấy chiêu này ra xài với lão bản quán cà phê một chút, cái này gọi là phong độ đó."

Diệp Tầm đen mặt ngay lập tức, lạnh lùng trợn mắt lên nhìn.

Bùi Thành Minh cười cười không nói gì, cả đám bọn họ ai cũng biết, Diệp Tầm đang nhớ nhung lão bản quán cà phê sách ở Trường đại học, nhưng kẻ nào đó đúng là có tà tâm mà không có gan làm, chỉ dám tới cửa tiệm người ta uống cà phê, uống hơn một năm, ngoại trừ nói được câu tính tiền, liền không nói thêm được câu nào khác, còn chụp lén hình người ta lấy làm ảnh nền, còn che che giấu giấu.

Đi vào Rừng mai, vài người trẻ liền chạy ra, giúp các nàng xách bớt vài túi.

"Trên xe còn đó, mọi người qua đó xách hết vào đi, tôi dàn trận." Bùi Thành Minh nói với bọn họ.

Cả nhóm người trẻ liền vội vàng chia nhau làm việc. Bỏ đồ xuống, Lâm Nại đưa Hà Thanh Nhu qua bên Đoàn xe, người của Đoàn xe đang trò chuyện vui vẻ vô cùng, gặp các nàng sang, càng thêm nhiệt tình hơn nữa.

Hà Thanh Nhu thoải mái làm quen với từng người bọn họ trong nhóm.

"Chị dâu đúng là vừa đẹp vừa ôn nhu," Một người tóc nhuộm màu xám bạc, ăn mặc hiện đại cười cười nói, Khó trách...

Còn chưa dứt lời, Tưởng Hành Châu ở phía sau 'Bốp' liền đánh cậu ta một cái: Đừng gọi bừa!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!