Chương 8: Thôi nghỉ việc đi

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Lâm Miểu từng thấy đi làm bị chủ quỵt lương chứ chưa từng thấy làm xong việc còn nợ chủ mấy ký thịt.

Cậu im lặng một lát rồi nghiêm mặt phản đối,

"Hồi đó cậu không nói nên không tính."

Hoắc Dữ Xuyên: Thì giờ nói.

Lâm Miểu:

"Muộn rồi, ăn rồi còn đâu."

Hoắc Dữ Xuyên:

"Vậy trả tiền đi, một ký thịt ba chục ngàn." (~105 triệu)

Lâm Miểu: ......

Lâm Miểu mừng rỡ, Tớ đắt vậy sao?

Hoắc Dữ Xuyên nhìn thoáng qua bào ngư hải sâm trên bàn ăn,

"Đắt hơn tụi nó chút xíu."

Lâm Miểu đành phải quỵt nợ tiếp, Tớ không có tiền.

Hoắc Dữ Xuyên:

"Vậy gia hạn hợp đồng đi."

Không muốn, Lâm Miểu bất mãn,

"Cậu có trả thêm tiền cho tớ đâu."

Hoắc Dữ Xuyên: Không muốn thật à?

Lâm Miểu: Không muốn.

Hoắc Dữ Xuyên:

"Vậy tớ sẽ bảo Tiểu Trịnh vác loa đến trường cậu, nói cậu ăn chùa uống chùa."

Lâm Miểu sững sờ, sau đó cũng nói:

"Vậy tớ sẽ vác loa đến công ty cậu, nói cậu là đồ keo kiệt bủn xỉn, vắt chày ra nước!"

Được thôi, Hoắc Dữ Xuyên thản nhiên nói,

"Nếu cha cậu cho cậu vào thì tớ sẽ đuổi việc ông ấy."

Lâm Miểu: ......

Giờ Lâm Miểu mới nhớ ra cha mình đang làm bảo vệ cho công ty Hoắc Dữ Xuyên.

Hai năm trước, Lâm Miểu bán mình cho Hoắc Dữ Xuyên, rốt cuộc cũng trả hết nợ cho cha.

Nhưng lại nợ Hoắc Dữ Xuyên bảy trăm ngàn, Lâm Miểu sợ cha mình rảnh rỗi đi vay tiền đầu tư tiếp nên giục ông tìm việc làm sau khi chân lành lại.

Cha cậu mới tìm hai ngày đã có việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!